Cố Diệu lấy tay khoát nước lên lưng chàng mấy cái, sau đó dùng khăn lau qua hai lần: “Được rồi, không còn chuyện gì thì ta ra ngoài nhé.”
Từ Yến Chu ho khan, trong giọng nói mang theo chút kinh ngạc: “Như vậy…là xong rồi?”
Không thì sao? Còn phải làm gì nữa, không phải chỉ lau thôi sao?
Cố Diệu: “Ừ, được rồi, có chuyện gì gọi ta.”
Từ Yến Chu sốt ruột, cất tiếng gọi nàng: “A Diệu!”
Hiện tại Từ Yến Chu đang quay lưng về phía Cố Diệu, chàng khẽ quay đầu lại hỏi: “A Diệu…Có phải nàng ngại ngùng không?”
Cố Diệu vô thức sờ sờ gò má mình, quả thật hơi nóng, đó là do khí nóng hun không phải do nàng xấu hổ. Từ Yến Chu là phu quân của nàng, nhìn cũng đã nhìn, sờ cũng đã sờ rồi, còn có cái gì phải thẹn thùng nữa, chẳng lẽ vì ánh nến trong phòng quá sáng nhìn rõ mọi thứ hơn nên nàng xấu hổ?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT