Ba người cùng nhau đẩy xe không biết mệt, vừa đi về phía bắc tuyết bỗng rơi đầy trời.
Con đường phía trước phủ một lớp tuyết làm trục xe di chuyển rất khó. Xe đẩy tay lung lay muốn đổ, Cố Diệu lo sợ túi to rớt xuống đổ muối ra mặt đất, đến lúc nàng phải đi đâu để làm lại năm trăm cân muối.
Càng đi về phía bắc tuyết rơi càng nhiều, có lẽ bên này tuyết đã rơi rất lâu, một tầng rất dày, trục xe bị kẹt cứng không thể đẩy đi.
Cố Diệu không đoán được bên này sẽ có tuyết, bằng không dù thế nào cũng không tới, ngày lạnh như vậy nên trốn trong nhà nướng khoai ăn hạt dẻ, cần gì vì năm lượng bạc mà ra đường hít khí lạnh.
Rất nhanh đã đến thôn La Sơn, trên đường dần dần có bóng người. Một người trong số họ trông thấy hai già một trẻ đang dùng sức đẩy xe, liền bước tới: “Bà bà, ta khí lực lớn, để ta đẩy giúp mọi người.
Người tới trông rất trẻ, mặt mũi hiền lành, một thân chính khí.
Từ Ấu Vi vỗ lưng ho khan hai tiếng, cố ý đè giọng: “Vậy thì làm phiền ngươi, giúp bọn ta đẩy cái này đến cửa thôn là được.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play