Mộc Tử Dịch trực tiếp đeo cái giỏ trúc, mang Cố Cảnh cùng đi đến phố mỹ thực đáng tin nhất của thành phố.
Vốn dĩ cậu cũng nghĩ không cần dùng giỏ trúc, mà dùng balo dành cho thú cưng. Nhưng mà, balo dành cho thú cưng không được thoáng khí, mèo mập nhỏ nó không thích. Làm một gia trưởng văn minh, Mộc Tử Dịch vẫn rất tôn trọng ý kiến của nhóc con nhà mình.
Bắt mắt thì bắt mắt một chút, đây cũng không phải là lần đầu cậu dùng cách này đem nhóc con ra ngoài, có lẽ cũng chẳng sao. Lấy kinh nghiệm của cậu, người qua đường tối đa cũng chỉ là tò mò một chút, nhìn nhiều một chút. Trước đây còn vì khuôn mặt cậu mà người ta mới thuận tiện nhìn tới người chủ này, lần này cậu đem mặt che đi phân nửa, chắc là sẽ không có người nào nhàm chán đến mức nhìn cậu đâu.
Mộc Tử Dịch tự cho rằng mình đã chuẩn bị đầy đủ, không chút áp lực mà mang theo Cố Cảnh cùng càn quét phố ẩm thực.
Chỉ là, đứng bên ngoài phố ẩm thực, cậu bèn nhịn không được mà dừng bước.
Đường phố giăng đèn, nam nữ chen chúc nhộn nhịp, còn có tiếng chào hàng của các tiểu thương, làm cho cả con đường ẩm thực náo nhiệt hơn bình thường rất nhiều.
"Hôm nay là ngày gì ah, nhiều người như vậy?" Mộc Tử Dịch kỳ quái nói, lần trước cậu đi đến đây cũng không thấy náo nhiệt như vầy nha! Muốn lấy điện thoại ra nhìn một cái, nhưng điện thoại lại nằm dưới cái mông của nhóc mập mất rồi, cậu lười lục lọi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT