Trạng thái cơ thể Triệu Mạn không tốt lắm, vô cùng suy nhược. Mộc Tử Dịch đơn giản là làm người tốt thì làm đến cùng, cùng Cố Cảnh đưa cô đến tận nhà.
Xong việc, Triệu Mạn đưa cậu tám mươi vạn tiền thù lao, so với năm mươi vạn đã nói lúc trước nhiều hơn không ít.
Cô còn đặc biệt ngại ngùng cười nói: "Cảm ơn các cậu đã cứu tôi.... Số tiền này là tôi dành dụm được mấy năm nay, nếu cảm thấy quá ít...." Cô có thể hỏi cha mẹ, chỉ là cô không muốn cha mẹ cô lo lắng, dù sao chuyện gặp phải lần này cũng quá đáng sợ rồi.
Nhưng điều Triệu Mạn không nghĩ tới chính là, giới truyền thông loạn thất bát tao trên mạng đã sớm đem mặt mũi ba người bọn họ cộng thêm một con mèo phơi bày ra rồi. Chuyện này có sức ảnh hưởng lớn với xã hội, cha mẹ cô biết được, cũng là chuyện sớm muộn thôi.
Mộc Tử Dịch vung vung tay, cười nói: “Đủ rồi, cảm ơn nha! Đúng rồi, nhớ đốt nhiều giấy tiền cùng mấy thứ hiếm lạ dưới địa phủ cho ông nội cô. Còn có, nhớ qua bên thành Đông mà mua, giấy tiền chỗ đó tuy mắc một chút, nhưng dưới địa phủ tương đối đáng giá.”
Tiền âm phủ cũng phân loại tốt xấu và giá trị. Có vài loại tiền giấy chỉ được tính là tiền giấy, so với giấy lộn còn đáng vứt đi. Nhưng cũng có loại tiền giấy được chứng nhận. Loại tiền này, ở nhân giới được bán với giá tương đối mắc.
Triệu Mạn dùng sức gật đầu đáp lại, quyết tâm sau đó sẽ đi hốt sạch cửa tiệm tiền giấy kia. Cô phải đốt cho ông cô tám tấn tiền tài, phải cho ông sống dưới địa phủ tốt một chút. Ít nhất cũng không để cho một quỷ hồn chết lâu như vậy rồi còn phải chạy đến tiệm bánh bao nhân giới mới có thể ăn!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play