Trong phòng lại rơi vào yên tĩnh, mẹ Phương nhìn con gái út không nói năng gì, cũng không biết mở lời gì thêm. Con út thích yên tĩnh, khác hẳn con lớn. Con bé lớn ở đâu là chỗ đó vô cùng náo nhiệt, người bên cạnh cũng thấy thoải mái.
Bà ngẫm nghĩ rồi chủ động bắt chuyện: “Nhà hàng xóm là ai vậy? Sao lại sang đây ăn cơm, còn dẫn theo nhiều con như vậy?”
Bà nghĩ bụng con gái con rể mình ngốc thật, để người ta ăn không uống không, đây chả phải lãng phí tiền sao, một lần hai lần thì không hề gì, nhưng xem chừng đâu phải vậy, chắc chắn là tới ăn quen rồi.
Phương Mẫn nghe hiểu ý bà, mím môi giải thích: “Hai nhà ở cạnh nhau, bình thường quan hệ cũng tốt, cô ấy cũng vừa sinh xong, cho nên thường ngày thỏa thuận là hai nhà thay phiên sang nhà nhau ăn.”
Mẹ Phương vừa nghe, mím môi, cảm thấy mình đoán trúng rồi, không nhịn được nói: “Thế chẳng phải hai vợ chồng con chịu thiệt sao? Cho dù có thay phiên nhau ăn, nhưng nhà bọn họ đông người như vậy.”
Phương Mẫn nghe mẹ Phương nói thì rất không vui, “Kim Tú Châu đưa tiền.” Thật ra cô thấy cũng không cần đưa, dạo trước khi mang thai cô toàn sang nhà họ ăn cơm, thời gian đầu cô cũng đâu đưa tiền.
Mẹ Phương tức giận nhìn cô, “Xem con ngốc chưa kìa, cho dù cô ta có đưa tiền thì các con vẫn chịu thiệt, nhìn hai thằng bé kia mà xem, ăn khỏe đâu thua gì người lớn, tiền lương của hai vợ chồng con e rằng bỏ vào đây cả, sau này đừng cho nhà đấy sang ăn nữa, bị họ tính kế cũng không biết.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT