Những ngày kế tiếp, Kim Tú Châu càng bận rộn. Buổi sáng tới nhà ăn, làm xong công việc thì về nghiên cứu món ăn mới, buổi chiều ngủ một giấc, sau đó làm bài tập ôn bài, buổi tối đi học và tới nhà ăn chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn ngày hôm sau.
Bận rộn như vậy nhưng không có ngày nghỉ, còn mệt mỏi hơn so với lúc trước cô quản lý tiểu viện ở Hầu phủ và làm ăn ngoài, khi đó cô chỉ cần mở miệng, thuộc hạ sẽ xử lý mọi việc cho cô.
Tuy rằng rất mệt nhưng Kim Tú Châu cũng không muốn lười biếng, mỗi ngày đều tận lực nghĩ ra món ăn mới, có nhiều món cô đã từng ăn, có nhiều món thì cô và con gái cùng nhau nghĩ ra. Buổi chiều làm bài tập, ngoại trừ bài hai cô giáo cho, cô còn chép bài khoá và học thuộc lòng.
Bút máy của Giang Minh Xuyên cô dùng không thuận tay, trước kia cô có thể viết kiểu chữ Khải nhỏ rất đẹp, loại bút này ngòi viết ra không giống đầu bút lông, nhưng cũng tạm chấp nhận được.
So với chữ viết như gà bới của Giang Minh Xuyên, chữ của Kim Tú Châu quả thực đạt cấp bậc đại sư.
Chữ của Giang Minh Xuyên để riêng trông còn tạm, nhưng đặt cạnh chữ cô thì thật sự xấu. Không nói đến chữ to chữ bé mà viết còn không thẳng hàng thẳng lối. Kim Tú Châu cũng chẳng biết sao anh làm được vậy, trong lòng ghét bỏ không thôi.
Cũng không biết có phải bị Kim Tú Châu tác động hay không mà Giang Minh Xuyên và Hạ Nham đều trở nên sốt sắng, hai cha con có rảnh là lại lấy giấy bút ra luyện chữ, dùng chữ của Kim Tú Châu làm bảng chữ mẫu, lấy báo cũ ra tập viết.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play