Lớp xoá nạn mù chữ mở ở phòng bên cạnh nhà ăn, nơi này vốn nhà kho chứa đồ linh tinh, sau khi được dọn dẹp mới dùng làm lớp xoá nạn mù chữ.
Dường như lãnh đạo rất coi trọng lớp xoá nạn mù chữ lần này, còn đặc biệt tìm hai chị vợ lính từng học đại học làm giáo viên, một vị họ Trần, trông cũng khá lớn tuổi rồi, hình như là vợ của sư đoàn trưởng. Kim Tú Châu trước đây chưa từng gặp người này, cũng do Tiền Ngọc Phượng nghe ngóng được. Chị ta tới đây nhiều năm như vậy cũng chưa từng gặp vị này, nhưng hỏi thăm được chuyện vị này thời trẻ đã từng đi du học, còn làm phiên dịch cho các lãnh đạo lớn.
Những người đến đây học hầu như đều muốn tới lớp của chị ấy dạy.
Người còn lại là Phương Mẫn, lúc mới tới đây có sang nhà đoàn trưởng Nghiêm ăn cơm. Kim Tú Châu có nói chuyện với cô ấy vài câu, nhưng sau đó vẫn chưa từng gặp lại. Tiền Ngọc Phượng nói cô ấy là người kiêu ngạo vì cô ấy chỉ ở nhà cũng có thể kiếm tiền, ngày thường Phương Mẫn chỉ ở nhà viết lách.
Kim Tú Châu thích điểm này ở thế giới này nhất. Ở đây nam nữ đều bình đẳng, không có chủ tớ, phụ nữ cũng có thể ra ngoài làm việc kiếm tiền.
Đây là chuyện đời trước có cho cô cũng không dám mơ.
Mọi nghề đều thấp kém, duy chỉ có đọc sách là cao, đây là tư tưởng cô đã tiếp thu từ nhỏ. Trong trí nhớ của cô, cho dù là nha hoàn ở hầu phủ, đứa biết chữ cũng sẽ khiến người khác coi trọng hơn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play