Phó Yến Yến nghiêm túc quan sát cô ấy, lần trước cách hơi xa, hơn nữa đối phương còn trang điểm, cô không nhận ra, giờ mới nhìn kỹ lại, đột nhiên phát hiện dường như có nhiều điểm giống.
Chỉ có điều Đường Doanh trong trí nhớ của cô vĩnh viễn là công chúa được mọi người vây quanh, xinh đẹp, quyến rũ, yếu đuối.
Mà không giống người trước mắt này, thô lỗ, miệng đầy lời chửi bới, còn vẽ một lớp trang điểm rẻ tiền.
Đường Doanh nghe thấy cô hỏi vậy, càng tức giận hơn, cho rằng cô đang ra oai phủ đầu với mình, “Thì sao? Còn muốn tìm tao trả thù à? Mày cũng không dỏng tai lên mà nghe tên tao, còn dám cướp người của bà đây, mày có tin tao khiến cho mày không có chốn dung thân ở cái đất thủ đô này không?”
Phó Yến Yến bình tĩnh nhìn cô ấy nói: “Đường Doanh, mình là Phó Yến Yến.”
Vẻ mặt Đường Doanh đầy vẻ khinh thường, “Tao thèm vào quan tâm mày tên Phó Yến Yến hay Bạch Yến Yến, đã dám cướp người của bà đây, bà đây sẽ không tha cho mày.”
Phó Yến Yến chú ý sự thay đổi biểu cảm rất nhỏ trên mặt cô ấy, nhận ra cô ấy thật sự đã quên mất mình. Cũng đúng, đã qua mười mấy năm rồi, quên là chuyện hết sức bình thường.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT