Tới gần kỳ thi cuối kỳ, số lần Phó Yến Yến về nhà ít dần, phần lớn thời gian cô đều ở thư viện trường đọc sách, làm bài.
Thỉnh thoảng Kim Tú Châu rảnh rỗi sẽ qua thăm con gái, mang theo mấy món ăn tự làm, thói quen này được tạo thành là nhờ Lục Lục.
Đồ ăn bán ở nhà ăn của trường Lục Lục không thể ăn nổi, đầu bếp của nhà ăn là họ hàng của hiệu trưởng, khẩu vị thiên về ngọt, bất kể là xào nấu món gì cũng đều cho đường, Lục Lục không ăn được. Cô nhóc này từ nhỏ đã kén ăn, không thể nuốt trôi cơm nên mới tìm Kim Tú Châu khóc lóc tỏ vẻ đáng thương, Kim Tú Châu không còn cách nào, mỗi tuần đều mang đồ ăn tới trường hai lần cho cô bé, còn làm một ít tương ớt cho cô bé chấm.
Mà chuyện này hai mẹ con cũng không dám kể với Giang Minh Xuyên, bằng không chắc chắn Giang Minh Xuyên sẽ mắng con gái là con nhà lính, tính nhà quan, mới có thế này mà đã chịu không nổi, trước kia tới rễ cây người ta còn chẳng có mà ăn.
Thế cho nên ở trong lòng ba anh em, mẹ lúc nào cũng dịu dàng, yêu thương mấy anh em nhất, có chuyện gì cũng chỉ thích nói với mẹ.
Dạo gần đây khi chuẩn bị đồ ăn Kim Tú Châu đều làm hai phần, đưa cho con gái út xong lại tới chỗ con gái lớn, hai mẹ con còn tới nhà ăn của trường Yến Yến cùng ăn bữa cơm. Kim Tú Châu thích ăn bánh kem trong nhà ăn trường Phó Yến Yến, loại điểm tâm kiểu Tây chỉ có ở trường học của con gái, mỗi lần Kim Tú Châu tới đều phải mua một phần.
Phó Yến Yến ngồi đối diện ăn đồ ăn mẹ mang tới.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play