Khi Kim Tú Châu đưa Lý Vân đến bệnh viện, bác sĩ y tá lập tức đẩy cô ấy vào phòng sinh, tình huống có phần khẩn cấp, y tá cầm tờ đơn tới tìm Kim Tú Châu. Cô không phải người nhà, suy nghĩ một chút vẫn điền vào thông tin liên lạc của Đàm Huy.
Kim Tú Châu cầm hai túi đồ chờ ở bên ngoài phòng sinh, nghe tiếng kêu thảm thiết bên trong, trong lòng thê lương, cũng không biết lúc này tâm trạng Lý Vân thế nào. Lúc trước khi cô sinh con, bởi vì bên ngoài có Giang Minh Xuyên, nên cô cũng không quá sợ hãi và hoang mang, chỉ một lòng nghĩ phải mau chóng sinh con ra, để bớt phần nào sự đau đớn.
Đợi thật lâu, mãi đến khi trời tối, bên trong mới truyền đến tiếng trẻ con khóc nỉ non, tâm trạng Kim Tú Châu cũng được thả lỏng. Một lát sau, y tá đẩy cửa ra tìm Kim Tú Châu muốn lấy quần áo của em bé, Kim Tú Châu vội vàng lục từ trong túi ra đưa cho cô ấy, cô y tá nhận lấy rồi đóng cửa lại.
Chỗ quần áo này đều của Lục Lục mặc khi còn nhỏ, cô vẫn luôn giữ lại không bỏ đi, cũng đã giặt sạch sẽ, nhìn còn giống như mới, trước đó lấy ra đưa cho Lý Vân cũng muốn cô ấy đỡ phải chuẩn bị những thứ này, mà Lý Vân lại rất thích, vẫn luôn khen đẹp.
Sau đó cô y tá lại ôm em bé ra tìm Kim Tú Châu.
Kim Tú Châu có hơi căng thẳng ôm lấy em bé. Bé con bé xíu, được quấn bởi một chiếc chăn nhỏ, chỉ lộ ra bàn tay và khuôn mặt nho nhỏ, làn da đỏ hỏn nhăn nheo, miệng vẫn còn méo xệch, hình như là còn chưa khóc đủ. Nếu không nhìn bé con trong lòng, Kim Tú Châu cũng không nhớ ra hồi nhỏ Lục Lục trông như thế nào.
Cô y tá nói: “Sinh lúc bảy giờ bốn mươi ba phút tối, là một bé trai, nặng ba cân mốt*.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT