Buổi sáng hôm sau, Lý Vân lại tới tìm Kim Tú Châu, nói rằng tối hôm qua Đàm Huy đã về một chuyến, bảo rằng đã đi hỏi người phụ nữ kia, cô ả đó không thừa nhận mình đã làm những chuyện đó, còn nói với Đàm Huy rằng sẽ sang xin lỗi Lý Vân, bảo Lý Vân đừng vì cô ả mà cãi nhau với Đàm Huy.
“Em nghe ra là Đàm Huy tin tưởng cô ả đó, anh ta cho rằng vì muốn ly hôn nên em mới bịa đặt ra lời nói dối như vậy, vốn em định bảo anh ta sang nhà chị hỏi mà xem, nhưng nghĩ rồi lại thôi, có một số người cứ giả vờ ngủ, mình gọi như thế nào người ta cũng không tỉnh, hà tất phải nhiều lời làm gì?”
Kim Tú Châu thấy thương cho Lý Vân, cho dù là ở triều đại nào, phụ nữ gặp phải những chuyện như thế này cũng đều chịu khổ chịu thiệt.
Nhưng thái độ Lý Vân lại rất bình tĩnh, dường như đã quen, “Em đã thương lượng với anh ta về chuyện ly hôn, anh ta nói giờ trên người anh ta không có bao nhiêu tiền, trước kia đều gửi về quê, nếu thật sự phải ly hôn, vậy tiền đó tháng sau mới đưa cho em được, còn nữa sau này tiền lương cũng sẽ gửi một nửa cho em. Em nói em không tin tưởng anh ta, bảo anh ta viết giấy cam đoan ngay tại đó, anh ta đã viết.”
Nói rồi, Lý Vân lấy một tờ giấy từ trong túi ra đưa cho Kim Tú Châu xem.
Kim Tú Châu nhận lấy nhìn thoáng qua, gật đầu, nói một câu, “Nếu em đã nghĩ kỹ rồi chị cũng không khuyên em thêm gì nữa, kế tiếp có dự tính thế nào? Chắc là chị còn ở đây thêm mấy năm.”
Lý Vân sang tìm cô chính là vì việc này, thật ra cô ấy không hề thấy đau buồn vì chuyện ly hôn, thậm chí ngay từ giây phút quyết định phải ly hôn kia, cả người cô ấy đều thấy thư thái hơn không ít, có lẽ trước giờ chưa khi nào cảm nhận được tình yêu từ phía chồng, cho nên cũng chưa bao giờ chờ mong, đối với cô ấy ly hôn hay không cũng chẳng có gì khác nhau.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT