“Quản đốc Vương! Vợ tôi sắp sinh, công việc buổi chiều ông tìm người thay tôi đi, tôi đi trước nhé!”
“Ơ kìa, con trai anh không phải mới thi đại học à? Bây giờ quản lý kế hoạch hoá gia đình chặt chẽ như vậy mà ông còn dám sinh con thứ hai?
“Không kịp giải thích, tạm biệt!”
Tút tút tút, điện thoại ngừng.

Trần Giang Hà cười hai tiếng, bỏ điện thoại xuống đi ra khỏi tòa nhà ký túc xá, ngẩng đầu nhìn ra thế giới bên ngoài.

Bầu trời xanh ngắt không một gợn mây, ánh mặt trời chói chang, trên sân bóng rổ cách đó không xa có rất nhiều bạn học nam mặc áo cộc quần đùi đang rơi mồ hôi giữa trận đấu dữ dội, các đàn chị xinh đẹp vây xem bên cạnh, trạm radio phát bài hát của Vương Lực Hoành “Tình yêu nhỏ ở Đại Thành”.

“Đuôi tóc đen xoắn thành một vòng tròn, quấn quanh tất cả quyến luyến với em…”
Trần Giang Hà tâm trạng vui vẻ ngâm nga theo vài câu, lắc lư đi tới tòa nhà nhân viên của trường.

Dọc theo đường đi, anh cũng buông thả bản thân, cười hì hì chào hỏi với các đàn chị xinh đẹp đi ngang qua.

Đại học Tài chính Quảng Đông có ba kho báu lớn: khuôn viên trường tuyệt đẹp, đồ ăn canteen rất ngon và rất nhiều người đẹp.

Vì thế nam sinh ở các trường khác đều thích tới nơi này tìm đồ ăn, thật sự có lợi cho bọn họ.

“Đàn chị, có thể khen em đẹp trai một tiếng được không.


“Đừng có mơ, đồ lưu manh.


Quả nhiên vẫn là ngôn ngữ địa phương quen thuộc, mùi vị quen thuộc.

“Thank you!”
Trần Giang Hà không hề tức giận, ngược lại nụ cười càng thêm sáng rực, sau khi nói tiếng cảm ơn thì ánh mắt không kiêng nể gì đánh giá số đo của đàn chị.

Đàn chị mang theo mùi hương nước hoa nhìn thoáng qua Trần Giang Hà, thấy bộ dạng anh chỉn chu, cười lên cũng rất đẹp trai, mỉm cười quăng một ánh mắt tình tứ với anh.

Trần Giang Hà lơ đễnh mỉm cười đi qua.

Kiếp trước trải qua rất khổ, thật vất vả mới có cơ hội sống lại, cuộc sống phải ngọt ngào một chút!
“Tình thân, tiền tài, danh lợi, tình yêu, một thứ cũng không thể thiếu, tôi đều muốn hết.


Đi tới trước cửa văn phòng chỗ Từ Chỉ Tích, Trần Giang Hà thoải mái đẩy cửa vào.

Từ Chỉ Tích vừa vặn quay đầu nhìn sang.

Hai người không hẹn mà cùng hơi ngạc nhiên.

Cái ngoái đầu nhìn lại này của cô thật sự rất đẹp, giống như bầu trời tháng tư rực nắng, đẹp đến nỗi không gì sánh bằng.

Dù trên đường đến đây Trần Giang Hà gặp rất nhiều đàn chị xinh đẹp nhưng vẫn không kìm lòng được mà bị hấp dẫn như cũ.

Thế nhưng Trần Giang Hà rất nhanh chú ý trong văn phòng còn có một thầy giáo khác, Bạch Khải Đông.

“Trùng hợp đấy.


Kiếp trước anh mắc mưu, công ty phá sản, nợ nần chồng chất, người gây ra chính là thầy giáo Bạch này.

Người này bề ngoài là một thầy giáo đại học vô hại, thực ra có quan hệ mật thiết với các công ty cờ bạc lừa đảo bên ngoài.

Vốn nghĩ gặp lại kẻ thù thì sẽ rất tức giận, nhưng giờ phút này tâm trạng của Trần Giang Hà lại vô cùng bình tĩnh.

Anh biết Bạch Khải Đông là một kẻ si tình áo mũ chỉnh tề, nhưng bên trong lại bụng dạ đen tối không bình thường, đối tượng si tình của gã ta là Từ Chỉ Tích.

Trước đây Trần Giang Hà không thể hiểu được vì sao gã lại hãm hại mình, bây giờ nghĩ một chút đã hiểu.

Đối phó người thế này không ra tay thì thôi, vừa ra tay phải làm cho gã vạn kiếp bất phục.

“Vào văn phòng thầy cô không gõ cửa mà cũng không báo cáo gì à?” Từ Chỉ Tích mở miệng trước đánh vỡ bầu không khí kỳ lạ.

“Thế em đi nhé?” Trần Giang Hà nhếch miệng cười, nói xong liền xoay người định đi.

“Đứng lại.

” Từ Chỉ Tích gọi anh, vẫy tay.

“Cậu lại đây.


“Nghe nói cậu không đi học, ở ký túc xá giao dịch chứng khoán?”
Từ Chỉ Tích vừa dứt lời.

Trần Giang Hà lập tức biến sắc, phủ nhận ba lần: "Ai nói! Không hề có chuyện đó! Không có khả năng! Giao dịch chứng khoán sẽ khiến người ta sa đọa, em không đội trời chung với thị trường chứng khoán.


“Sao cậu lại kích động như vậy? Tôi chỉ thuận miệng hỏi thôi.


Từ Chỉ Tích liếc nhìn anh, vẻ mặt dịu dàng nói: "Đầu tư cổ phiếu cũng không phải chuyện xấu, bây giờ ngay cả dì nấu cơm ở căn tin cũng mở tài khoản đầu tư cổ phiếu, sinh viên đại học đầu tư cổ phiếu ở ký túc xá cũng rất bình thường.


“Ồ.


Trần Giang Hà gãi đầu, vốn tưởng rằng cô Từ muốn bới móc, không ngờ cô chỉ thuận miệng hỏi.

Nhớ đến QQ treo trên máy tính của Lưu Đống Lương, trong lòng Trần Giang Hà vừa mắng lão Lưu bán bạn cầu vinh, vừa chờ cô Từ nói tiếp.

Quả nhiên, Từ Chỉ Tích ngoắc ngoắc ngón tay ý bảo Trần Giang Hà đến gần, sau đó nhỏ giọng hỏi: "Tôi còn nghe nói, cậu mua cái gì thì c,ái ấy tăng?”
Lúc này, Trần Giang Hà cười hì hì không trả lời, thuận miệng hỏi một câu: "Cô Từ cũng đang đầu tư cổ phiếu?"
“Đúng vậy.


Từ Chỉ Tích gật đầu, lại thẹn thùng cười: "Đáng tiếc kỹ thuật của tôi không tốt, mấy cổ phiếu mua đều xanh rồi.


"Hay là cậu xem thử giúp tôi, phân tích một chút?"
Cô Từ không ngại mà đi hỏi người nhỏ hơn mình, Trần Giang Hà lập tức khiêm tốn nói: “Thật ra em hoàn toàn không biết gì về cổ phiếu, mua cái gì cá,i ấy tăng chủ yếu dựa vào may mắn mà thôi, không có kỹ thuật gì đáng nói, nào dám khoe khoang trước mặt cô Từ.



------
Dịch: MBMH Translate

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play