Ôn Bạch Khởi thử điều động linh khí nhưng không thu được kết quả khả quan. Linh căn hắn vẫn còn nên có thể hấp thụ linh khí vào cơ thể nhưng đan điền bị vỡ, linh khí không có chỗ chứa liền như nước chảy qua, dạo một vòng rồi chui tọt ra ngoài không còn lại gì. Mà hắn do điều động linh khí chạm đến vết thương trong đan điền, bị cắn trả lại đau đến toát mồ hôi.
Không có linh lực trong cơ thể nên năng lực tự lành của hắn giảm mạnh, vết thương dù được băng bó và bôi dược lại đến bây giờ vẫn chưa liền da. Đưa tay xuống xem xét hai chân, đôi mắt Ôn Bạch Khởi không khỏi tối sầm xuống.
Muốn chữa khỏi đôi chân gãy này cần dùng tục cốt đan, đan dược này người kia có nhưng hắn không dùng được, hắn không có đan điền giúp chuyển hóa dược lực.
Ôn Bạch Khởi kiên trì thử vài lần vẫn không thu được gì, đến khi thật sự không thể chịu nổi cơn đau mới dừng lại, đôi mắt mờ mịt nhìn ra ngoài.
' Ôn Bạch Khởi ' về thấy chính là cảnh tượng này, thiếu gia quý khí được uẩn dưỡng trong nhà kính, tựa như u lan hương sinh trưởng dưới đáy cốc nhưng lại không kém phần sinh động, trang nhã.
Trước giờ không soi gương nhiều, tuy biết mình đẹp nhưng không ngờ lại đẹp đến như vậy. ' Ôn Bạch Khởi ' nhịn không được mỹ tư tư nghĩ.
Hắn đi đến bên cạnh hố nước ngồi xuống, vứt củi lẫn xác sói sang một bên rồi ngồi bệch xuống.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT