Lý Hướng Vãn cảm thấy tầm nhìn của mình chỉ mơ hồ trong chốc lát, đến khi thấy rõ, anh phát hiện mình đang đứng một mình ở ven đường vào đêm khuya.
Lộc Khê vừa nãy còn ở cạnh và dòng xe cộ như nước chảy xiết, tất cả đều biến mất, chỉ còn lại màn đêm tĩnh lặng.
Dù chỉ mới là lần thứ hai nhưng anh đã thích ứng được hết thảy điều kỳ lạ này.
Lý Hướng Vãn bình tĩnh đi đến chiếc ghế dài ở ven đường, ngồi hồi lâu mới đứng dậy đi về.
Vừa đến cửa tiểu khu, anh đã nghe thấy tiếng Từ Bằng và Tô Nghệ cùng gọi mình. Trên mặt bọn họ đều nhuốm vẻ phong trần mệt mỏi, có lẽ Từ Bằng vừa chạy vội tới đây, một chùm tóc trước trán còn dựng thẳng đứng.
Từ Bằng thở hồng hộc, lồng ngực phập phồng kịch liệt. Anh ấy thả chiếc điện thoại di động ở bên tai xuống, tức giận hét vào mặt Lý Hướng Vãn: “Cậu đi đâu vậy hả!”
Lý Hướng Vãn không ngờ có một ngày Từ Bằng dám mắng mình như thế, anh ngơ ngác hỏi: "Sao vậy? Tôi vừa đi vứt rác."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play