Đừng nhớ đến anh.
Gì mà đừng nhớ đến anh?
Lộc Khê cảm thấy cô nhớ rõ rành mạch từng khoảnh khắc ở bên Lý Hướng Vãn.
Nhưng tại sao anh lại nói như vậy?
Lần thứ hai cô và Lý Hướng Vãn gặp nhau là lúc trận đại dịch cúm hoành hành vào đầu mùa xuân. Căn bệnh đó ập đến một cách mạnh mẽ, Lộc Khê cũng không thoát khỏi. Cô trong tình trạng mơ mơ màng màng sốt cao đến năm, sáu ngày, sau đó mới dần dần có chuyển biến tốt.
Cô vốn đã hứa sẽ gửi cho Lý Hướng Vãn điểm tâm tự làm nhưng cuối cùng lại phải trì hoãn. Sau khi đồ được giao đến tay anh thì đã muộn hơn mười ngày so với thời gian cô đã ước định.
Vào ngày gặp mặt, Lộc Khê hẹn Lý Hướng Vãn gặp nhau dưới tòa văn phòng của anh.
Trong thời gian nghỉ trưa, có rất nhiều dòng người đi về phía nhà ăn, Lộc Khê vốn là một cô gái nhỏ bé, khi hòa mình vào trong đám đông đó cũng sẽ không thể thu hút được sự chú ý của ai. Tuy nhiên, đối với Lý Hướng Vãn thì ngược lại, anh cao ráo và hết sức nổi bật. Lộc Khê từ xa đã có thể nhìn thấy được bóng dáng của anh.
Anh mặc một chiếc áo sơ mi đen, quần jean sẫm màu và một cái áo khoác cùng màu, anh đứng yên với vẻ mặt vô cảm trong dòng người đông đúc đang chuyển động, lúc ấy cô cũng không biết mình đã đợi anh được bao lâu rồi.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT