Đại Thần Từ Chối Tôi Rồi

Chương 1: Bí mật của Cố Hinh.


7 tháng


Chương 1: Bí mật của Cố Hinh. 

Cố Hinh là một nữ sinh trung học bình thường. Ngoại hình không phải xinh đẹp nhưng cũng có chút tròn tròn dễ thương. Thành tích không thấp cũng chẳng quá cao. Ngoại trừ việc là một học sinh ban tự nhiên lại có thành tích ngữ văn xuất sắc ra thì quả thực chẳng có gì đặc biệt.

Nhưng cô cũng có một bí mật không muốn ai biết, rằng cô còn là một tác giả tiểu thuyết. Bắt đầu từ năm lớp 7 cô đã có đam mê mãnh liệt với tiểu thuyết, lên lớp 10 liền bắt đầu sự nghiệp sáng tác. Tuy chỉ là một tác giả nghiệp dư với gần 2000 người theo dõi nhưng cô vẫn rất vui vẻ. 

Cô cũng có thần tượng của mình. Chỉ là khác với những bạn cùng trang lứa, thần tượng của cô không phải minh tinh điện ảnh hay ca sĩ nổi tiếng. Idol của cô là một đại thần trong giới văn học trẻ bọn họ. 

Chiều hôm đó khi Cố Hinh chuẩn bị trở về nhà thì lại thấy trên ghế đá trường học có một cuốn sổ lẳng lặng nằm đó. Tới gần cô liền biết chủ nhân của nó là ai, giáo viên hóa học mới của lớp họ cũng có một cuốn giống vậy, cô còn đặc biệt tìm mua mà chẳng được. Nghĩ tới vị lão sư với khuôn mặt như tượng tạc cùng khí chất nho nhã kia nhịp tim của cô không tự chủ liền gia tốc, mặt cũng đỏ rồi. 

--------------

Cố Hinh mang theo tâm trạng hưng phấn trở về nhà. Vừa bước vào cửa thì hương thơm của đồ ăn tràn ngập trong không khí đã ập vào mũi khiến bụng cô réo lên ầm ĩ. 

Ba Cố thấy cô trở về cũng không rảnh quan tâm mà tiếp tục bận rộn trong phòng bếp, giọng nói nhắc nhở vọng ra:

“ Con về rồi đấy à? Về rồi thì tắm rửa đi, chờ mẹ con về là có thể ăn cơm rồi.”

Căn nhà bọn họ đang sinh sống nằm trong quân khu ở ngoại ô thành phố. Ba cô là một quân nhân, mỗi ngày đúng giờ sẽ về nhà chuẩn bị bữa tối. Mẹ cô thì bận rộn hơn một chút, ở bên ngoài làm kinh doanh, hàng ngày đều khi hoàng hôn buông xuống mới về tới nhà.

Cố Hinh vâng một tiếng rồi bước vào phòng mình. Nhà không quá rộng, nhưng vẫn là đủ sinh hoạt, có hai phòng ngủ, một phòng của ba mẹ còn một phòng là của cô cùng em gái. 

Lúc cô bước vào thì thấy em gái Cố Lăng của mình đang vò đầu bứt tai với đống bài tập toán học. Thấy cô về nó cũng chi ngước lên nhìn một cái rồi lại tập trung vào tờ đề trước mặt, cũng không quên thiện tâm nhắc nhở một câu.

“ Chị à, bao giờ chị mới ra chương mới vậy? Em thấy độc giả của chị kêu gào ở phần bình luận nhiều lắm rồi đấy. Chị cũng nửa tháng không ra thêm chương rồi đó.”

Chuyện Cố Hinh là tác giả tiểu thuyết tất nhiên Cố Lăng cũng biết. Bọn họ là chị em ruột, lại ở chung môt phòng, muốn giấu cùng không được. 

“ Còn cần tìm ý tưởng. Mấy ngày này chị đây thực sự là tìm không ra một chút cảm hứng nào.”

Cố Lăng nhìn cô một cái, trên mặt viết rõ mấy chữ “Em tin chị mới lạ.” 

Cố Hinh ho khan một tiếng cũng không tiếp tục tranh luận vấn đề này. Cô tiến đến bàn học của mình, đem sách vở trong cặp ra, cất đi gọn gàng. Đến cuốn sổ kia Cố Hinh liền có chút do dự, nên làm thế nào đây? Là đồ vật của người khác, không có lý nào cô không trả lại. Nhưng là trả lại bằng cách nào đây? Trực tiếp đến trước mặt ư? Dường như không ổn lắm nhỉ? 

Cố Lăng ngồi bên thấy cô thất thần nhìn cuốn sổ hồi lâu liền tò mò:

“ Không phải ngăn kéo bàn của chị còn rất nhiều sổ con cùng sổ lớn chưa dùng đến à? Sao lại mua nữa rồi? Đừng nói lại bị bề ngoài của nó hấp dẫn đấy nhé?”

Cố Hinh nhìn cô bé một cái:

“Con nít thì biết gì chứ? Lo làm việc của mình đi.”

Nói rồi liền cầm theo quần áo vào phòng tắm, bỏ lại Cố Lăng với khuôn mặt khó hiểu. Bà chị nhà nó lại bị gì rồi?

Đêm đó Cố Hinh mất ngủ. Cô vốn định sau khi làm xong bài tập sẽ viết bản thảo một chút, tranh thủ trong tuần này ra thêm chương mới, nhưng qua một tiếng đồng hồ vẫn chỉ có vài chữ trên màn hình. Cố Hinh chán nản, nhìn thời gian đã hơn mười hai giờ đêm liền quyết định đi ngủ. Lại không ngờ được chính mình vậy mà sẽ mất ngủ. 

Trằn trọc một hồi vẫn không thể đi vào giấc ngủ, cô liền xoay người dậy, từ tầng 2 của giường (giường tầng) trèo xuống. Đến bên bàn mình, Cố Hinh từ sâu trong ngăn kéo lấy ra cuốn sổ kia rồi liền quay về giường của mình mở chiếc đèn pin nhỏ lên. Một buổi tối tâm tình phấn khích, cô còn chưa lén được chút nào. Tuy rằng việc làm này đồng nghĩa với xâm phạm quyền riêng tư nhưng con sâu tò mò trong bụng thật sự là “gặm nhấm” khiến cô bồn chồn khó chịu rồi. Sau ngàn lần đầu tranh rồi lại vạn lầm sám hối, Cố Hinh vẫn là nhịn không được mở ra “chiếc hộp pandora” mà không biết rằng trong đó cất giấu một bí mật động trời. 

Cố Hinh bị cận, độ cận cũng không cao lắm, mỗi mắt cũng chỉ khoảng 3 đi ốp mà thôi. Nhưng ngay tại thời khắc này cô cảm thấy mắt chính mình không phải chị là bị cận thông thường, nếu không sao cô lại sinh ra ảo giác thế này!?

Bên trong cuốn sổ đó, nội dung từ chương 1 tới chương mới nhất của tác phẩm mà đại thần đang viết đều được tóm tắt rõ ràng!? Ngay cả những chương chưa được đăng tải cũng xuất hiện!?

Cố Hinh ngay giờ phút này thực sự cảm thấy nghi ngờ nhân sinh sâu sắc. Chuyện này… chuyện này thực sự nằm ngoài nhận thức của cô mà!?

Một tác giả mới ra mắt hơn một năm, cũng chỉ có một tác phẩm đã hoàn thành cùng một tác phẩm mới viết được vài chương như cô lại có tới gần 2000 người theo dõi đương nhiên cũng có lý do của nó. Cũng không phải do cô là thiên tài văn hay chữ tốt gì mà do cô đã từng có cơ hội cùng hợp tác với đại thần trong một tác phẩm của ngài ấy!?

Nói ra chắc hẳn khiến nhiều người không tin tin tưởng, đến chính cô khi đó còn cảm thấy bản thân là đang mơ, nhưng đây chính là sự thật. 

Đó là sau khi cô kết thúc thi cuối kì II của lớp 10, mắt thấy kì nghỉ sắp tới mà tác phẩm đầu tay cũng đã hoàn thành cô liền suy nghĩ đến việc viết bộ kế tiếp. Lúc lang thang trên diễn đàn tác giả cô liền  thấy đại thần đăng bài muốn tìm người cùng hợp tác trong tác phẩm tiếp theo, điều kiện chính là có thể xây dựng được tuyến tình cảm cho nhân vật chính của ngài ấy. Đại thần từ khi ra mắt đã thu được một lượng fan mà nhiều người phải dùng rất nhiều năm mới đạt được, tác phẩm đầu tay đến bây giờ vẫn đứng thứ hạng rất cao trên nhiều bảng xếp hạng. 

Chỉ có một điều duy nhất không bao giờ xuất hiện trong tiểu thuyết của ngài ấy, đó là tuyến tình cảm. Chính vì vậy mà khi bài viết kia vừa được đăng tải đã nhận được lượng lớn người ứng cử. Đa phần đều là những tác giả có chút danh tiếng, những người mới đều giống như độc giả ngóng chờ tác phẩm sắp tới. Dù sao bọn họ đều là người mới, trước sợ năng lực bản thân không đủ, sau lại lo lắng bị người ta nói “ké fame”. 

Cố Hinh lúc đó cũng là một phút bồng bột, cô như ma xui quỷ khiến mà ở dưới bài viết đó tiến cử bản thân. Sau đó lại hồi hộp chờ đợi, lại qua hơn 1 tuần cũng không thấy được đáp lại cô cũng không quá để tâm đến nữa. Dù sao bản thân cô chỉ là tân binh, không được chọn cũng là lẽ thường. 

Nhưng ngạc nhiên còn ở phía sau, ngày đó bỗng nhiên tài khoản trên diễn đàn tác giả của cô nhận được tin nhắn. Đại thần vậy mà lại tự mình nhắn tin cho cô!?  Cố Hinh cũng không nhớ rõ bản thân lúc đó cùng ngài ấy nói gì, chỉ biết sau một hồi trao đổi vậy mà cô lại trở thành cộng sự của ngài ấy trong tác phẩm mới!?

Cứ vậy qua mấy tháng nghỉ hè tác phẩm của bọn họ cũng đã hoàn thành. Đánh giá tổng quan nhận về là 7.5 / 10. Tuy rằng so sánh với tác phẩm được đánh giá tốt nhất của đại thần là 8.75/10 sao thì còn kém xa nhưng như vậy cũng rất cao rồi, suốt 2 tháng liền đều lọt top 10 bảng xếp hạng.

Số lượng fan của Cố Hinh cũng vì vậy là từ gần 200, như ngồi tên lửa mà tăng vọt lên gần 2000 chỉ trong vài tháng ngắn ngủi. Có người cảm thấy văn phong của cô khá tốt, ít nhất là không khiến đại thần của họ bị kéo chân sau. Nhưng cũng có người nói rằng văn phong tốt không đại biểu cho tác phẩm của cô tốt, cảm thấy cô chỉ đang “ké fame” đại thần.

Trong mấy tháng cùng đại thần hợp tác kia tần suất hai người trò chuyện cũng không hề ít. Cố Hinh cũng sinh ra một vài cảm xúc khác lạ với người cô vẫn luôn gọi là “thần” kia. Qua một khoảng thời gian bình ổn cảm xúc, lại thêm gặp được vị lão sư khiến cô mặt đỏ tim đập kia. Cố Hinh vốn cảm thấy chính mình không còn luyến tiếc gì nữa rồi thì tại thời khắc này lại giống như bị một quả dưa lớn từ trên trời rơi xuống, đập đến đầu của cô cũng muốn đau. 

Cố Hinh cảm thấy bản thân còn có thể hy vọng một chút. Dù sao không ít độc giả cũng tự tóm tắt lại bộ truyện tâm đắc rồi phỏng đoán hướng đi tiếp theo. Nhất định là như vậy đi. 

------------

Cố Hinh mang theo một bụng tâm sự chìm vào giấc ngủ. Hậu quả của việc thức khuya chính là sáng ngày hôm sau đến hơn 9h cô mới rời giường. Vệ sinh cá nhân qua loa rồi lại tìm một chút đồ lót dạ. Khi cô chuẩn bị làm bữa trưa thì điện thoại lại vang lên thông báo. 

Đó là thông báo khi những bộ truyện cô theo dõi ra chương mới. Là đại thần. Ngài ấy ra chương mới rồi!

Mang theo sự thấp thỏm mở ra chương mới nhất, hy vọng của Cố Hinh thật sự tắt rồi. Đại thần thật sự là hóa học lão sư! 

-----------

Lời tác giả: 

Cố Hoãn: Chương này 1k9 chữ, có hơi dài. Đoản văn này sẽ có khoảng 7 chương. Hy vọng được mọi người ủng hộ.

Note: Nữ chính dùng “ ngài” bởi đối với cô ấy, người đó là thần.

 

 

 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play