Bình Phú mỗi năm đều có hoạt động thu gom lại sách cũ để ủng hộ những bạn bè đồng trang lứa có hoàn cảnh khó khăn nơi vùng sâu vùng xa
Thế là A1 mấy ngày nay vẫn đang ồn ào về vụ này,không phải vì bọn họ tích cực, mà vì điểm cộng mới trở nên hăng hái
Hà Hân cũng không ngoại lệ,vì suy cho cùng được cộng điểm môn của cô chủ nhiệm,sao lại không thích thú cơ chứ
Cô nàng đem tai nghe của cô kéo xuống,vì vậy mà một bên tai phải bỗng nhiên truyền những tiếng động nháo nhào của các bạn học khác lên đại não cô, Minh Tuệ nhíu mày,cuối cùng cũng chịu nghe cô nàng nói
"Tuệ à,cậu rốt cuộc có nghe mình nói không vậy?"
Cô thành thật nói:"Một chút cũng không"
"Con bé nhàm chán!"- Cô nàng mắng lại một câu,sau đó ném một viên chocolate vỏ ngoài bọc hương bạc hà vào tay cô,nói thêm một câu
"Lớp chúng ta thu gom cũng được hơn 50kg sách rồi ấy,còn cậu đã nộp chưa?"
Cô gật gật đầu,tay xé vỏ bọc kẹo rồi bỏ vào miệng nhai,đại khái ăn kẹo ngọt xong trong lòng cũng có chút dao động cùng cô nàng nói về vấn đề này, nhưng cuối cùng trong đầu vẫn trống rỗng
Rõ ràng là không tập trung nổi,mấy ngày nay trong đầu cô chỉ có ba chữ Trương Minh Thiện thôi
Vì thế mà cô im lặng từ đầu đến cuối,lắng nghe cô gái trước mặt mình luyên thuyên
Thiếu nữ kia nói một hồi hết hơi mới nhận ra người vô ơn trước mắt căn bản không để lời nói của cô trong lòng,cho kẹo cũng không suy nghĩ giúp cô nàng một chút,đâm ra có chút tức giận
"Dạo này tâm trí cậu để đi đâu rồi hả?"-Hà Hân búng trán cô,lập tức kéo tâm tư đầy mơ mộng của cô trở về
Cô nàng thấy cô lấy ra một sấp sách giáo khoa từ hai năm trước,nào là sách hình học sách đại số,sau đó còn có ngữ văn lớp 11 rách cả trang bìa
"Nhìn thảm thế,cậu đúng là chẳng biết giữ gìn gì"-Hà Hân vừa chê bai cô cũng vừa giúp cô sắp xếp lại chồng sách chuẩn bị nộp cho lớp trưởng
Cô nàng lướt mắt qua,sách nào trông cũng tồi tàn cả,duy chỉ có sách toán lớp 10 còn được bao bọc cẩn thận,thoáng nhìn cứ tưởng là vừa mới mua cơ
Thế là thiếu nữ liền đùa cô:"Cuốn này thì giữ kĩ thế,tớ không biết là cậu ham học toán đấy nhé!"
Biết rõ mà còn nói
"Ừ,tớ thích môn toán lắm"-Trương Minh Tuệ cũng chẳng muốn phủ nhận,cô lấy sách toán trên tay cô nàng xếp chồng lên,sau đó định ôm cả đống này lên bục
Đúng lúc Trịnh Hoài vừa đi ngang qua,thấy thiếu nữ ốm yếu như cành nữ la một mình ôm chồng sách nặng đến thế,cậu liền chạy đến giúp
"Đưa đây tôi bưng phụ cậu"
"Ai da không cần đâu,tớ làm được mà"
"Dù sao tôi cũng là người đi nộp mà"-Trịnh Hoài khẽ cười,nụ cười tươi rói của thiếu niên luôn được ví như ánh mặt trời nhỏ,lúc nào trông cũng rực rỡ làm người ta nhìn cũng cảm thấy ngại
Trương Minh Tuệ cong mắt cười ngại ngùng một cái,trùng hợp bọn Phúc Thịnh vừa đi chơi bóng rổ về,hai ba thiếu niên mồ hôi nhễ nhại,trong đó còn có Trương Minh Thiện đang lấy áo mình lau miệng
Vừa nhìn thấy cô,ánh mắt lại rơi xuống nơi chồng sách mà hai người chia sẻ sẻ chia kia,còn chưa kịp phản ứng,tên Phúc Thịnh lại nhanh hơn cậu một bước
Cậu ta ôm bóng chạy đến chọc cô
"Uầy,nộp sách à?Tôi cũng đem nhiều lắm,nặng chắc chừng 5kg lận đấy,chốc nữa lớp trưởng cũng mang phụ tôi với"
Trương Minh Tuệ liền lườm cậu không biết thân phận,ánh mắt chạm phải Thiện đang đứng trước cửa lớp
Bốn mắt nhìn nhau,lại chẳng nói gì
Cậu chỉ lướt qua cô một lúc,khoảng chừng mấy giây sau lại lựa chọn quay về chỗ ngồi,coi như không thấy
Được,nhắm có thể làm ngơ cả đời thì mặc cậu!-Thiếu nữ thầm nghĩ đến mặt dài muốn chạm đất,bực tức đem luôn chồng sách trên tay lớp trưởng dứt khoát đem lên bục
Hai thiếu niên đứng đó nhìn thấy cô như có sát khí,cũng không dám chọc đến nữa
Vào tiết,thiếu niên sớm đã lăn ra ngủ,cậu gối đầu lên tay,mặt úp xuống bàn. Không biết là giả vờ hay cố ý,thậm chí cô kéo ghế đùng đùng ngồi xuống thiếu niên kia cũng chẳng có động tĩnh gì
Đúng là ngủ say thật rồi!
Đây là tiết văn,không sợ giáo viên chủ nhiệm bắt gặp sao?
Nghĩ một hồi,cô chậc một tiếng
Ngủ say thì cũng không liên quan đến cô,người như cậu còn cần cô để ý sao?
Không biết vì sao cô lại thấy khó chịu,giống như không trị được cậu
Thế là Trương Minh Tuệ trong đầu nảy số,không cố ý cũng chẳng cố tình,giơ chân đạp lên giày cậu một cái
Lúc này Trương Minh Thiện mới xoay người,cậu hơi ngẩng đầu lên,nhìn cô khẽ nhíu mày,thấp giọng kiềm chế
"Làm sao?"
"Chú ý nghe giảng"
Thiếu niên thở dài lười tiếp chuyện với cô,vốn định xoay qua ngủ tiếp,cô Hà trên bục giảng đang hỏi có ai muốn xung phong đọc bài không,Trương Minh Tuệ thuận thế giơ tay lên,cô dõng dạc nói làm bạn cùng bàn của cô giật mình
"Thưa cô,bạn Thiện muốn đọc ạ!"
"Hôm nay Thiện xung phong à,các em vỗ tay cho bạn nào!"
Trương Minh Thiện có chút ngỡ ngàng, đang nằm đột nhiên đứng phắt dậy,cậu hơi lườm cô,cũng chẳng nói gì mà đứng lên,giọng còn hơi ngái ngủ
"Cô ơi,để bài học thêm phần thú vị hơn hay là để mỗi bạn đọc một lời thoại của nhân vật được không ạ?"
Cô Hà lần đầu thấy cậu có tích cực với giờ ngữ văn như vậy,cô liền vui vẻ gật đầu,bảo cậu xung phong rồi tùy ý chọn mấy bạn trong lớp cũng được
Thế là thiếu niên không nhịn được nhìn cô,tươi cười nói:"Em chọn bạn Tuệ ạ,bạn ấy đọc thoại vai Mị,em đọc A Phủ"
Còn nhướng mày trông rất đắc lợi
Nhìn xem,có kẻ gậy ông đập lưng ông
Nghe xong lời này,cả lớp liền ngoái đầu lại nhìn hai người bọn cô, khoái chí cười ha hả
"Đóng vai vợ chồng cơ à?"
"Hahaha"
Còn Trương Minh Tuệ thẹn quá hoá giận,thấp giọng mắng cậu được lắm
Hôm nay tiết văn đột nhiên rất náo nhiệt,nghe bạn học xì xầm bên cạnh,Phúc Thịnh cũng giơ tay lên khởi xướng,cậu ta hẳng hái nói
"Em dẫn truyện cho ạ"
Minh Khôi cũng đứng lên góp vui:"Còn em làm A Sử"
"Em làm Thống lí Pá Tra ạ"-Hà Hân cũng bật cười giơ tay lên,cô Hà liền hài lòng,bảo lớp học hôm nay rất tích cực
Thế là cô cộng mỗi người xung phong nửa điểm bài kiểm tra
Chỉ là cô giáo không biết,có hai cô cậu học trò ngồi bàn cuối,người liếc người lườm,chỉ thiếu mỗi có tia sét vô hình chạy ngang qua
Cô nhớ đến lời xào xáo của bạn học,thầm nghiến răng nghiến lợi
Ai muốn làm vợ chồng với cậu?
Cô thà ăn lá ngón còn hơn!
_____
Tháng 12 Sài Gòn bắt đầu lộng gió,tuy không lạnh bằng nơi thủ đô nhưng tiết trời vừa dễ chịu vừa mát mẻ,chỉ khiến người ta muốn cuộn mình trong chăn cả ngày
Trương Minh Tuệ không phải ngoại lệ,mãi đến khi mẹ Phương đập cửa liên tục rồi lật tung mền của cô,giận dữ nói
"Còn không chịu dậy à,6 giờ 30 rồi!"
Mốc thời gian nghe đã thấy kinh hoàng
Trương Minh Tuệ liền mở to mắt choàng tỉnh,cô không đáp lại liền tức tốc bay vào nhà tắm,vệ sinh còn chưa đến 10 phút đã xong xuôi
Thấy cô hấp tấp như vậy,mẹ cô vẫn luôn ở bên ngoài vừa giúp cô gấp chăn vừa càm ràm:"Con gái mà cứ như vậy,sợ sau này không ai thèm lấy"
"Con cũng đâu cần người ta lấy"
"Mày còn cãi à?Đánh răng lẹ đi xuống dưới lấy bánh mì mẹ để trên bàn đem đi học ăn,nghe chưa?"
Chữ "dạ" đáp lên vừa tùy ý vừa khuất phục
Cô nhìn bản thân trong gương,cũng tại tối qua mải mê thức xem phim,nếu không thì làm gì có kết quả này
Cũng may suốt chặng đường đi không mắc đèn đỏ,nếu không mẹ Phương sẽ phải đích thân đến trường,giúp cô ký tên giấy đi học trễ
Lúc cô vào lớp cũng đã 7 giờ 10 rồi,chỉ có điều hôm nay Thiện không cùng cô đến trường,nghe nói ngày mai họp phụ huynh,thế nên cô Hà cần mấy bạn nam trong lớp đến sớm dọn dẹp vệ sinh
Thế nên hôm nay cũng chẳng phải học gì
Nhìn lớp học tươm tất sạch sẽ,mấy bạn nữ trong lớp liền tấm tắc khen,Hà Hân đang đứng trên bục giảng giúp cô Hà vẽ bảng,còn Phúc Thịnh vừa quét nhà vừa giỡn với Minh Khôi
Vừa nhìn thấy cô,cậu ta liền có cớ đưa chổi cho cô,khà khà bảo:"Đi sớm ghê,cả lớp chỉ đợi mỗi cậu thôi"
"Cậu bớt xạo đi,đợi tớ làm gì?"
"Đợi cậu quét nhà đó"
Cô liền lườm thiếu niên này:"Việc này của nam sinh các cậu cơ mà"
"Uầy,như nhau cả thôi,bọn tôi đâu có xem cậu là con gái đâu"-Phúc Thịnh khoác vai cô,nói dứt lời cả bọn liền phì cười chẳng có chút lễ độ nào,Hà Hân đang bắt ghế trên kia nghe bọn họ chọc cô,cũng ném cho Phúc Thịnh viên phấn trúng phóc giúp cô giải khuây
"Tôi mách cô Hà cậu lười biếng nhé,làm nhanh vào đi"
"Đm đúng là chẳng dịu dàng gì,hai người các cậu!"
Trương Minh Tuệ hài lòng không đôi co với thiếu niên trẻ con này,côvề chỗ để đồ,sau đó đến chỗ Hà Hân,nhìn xung quanh thấy hơi hiếu kì:"Thiện đâu rồi nhỉ,cả Kim Thành nữa?"
"Bọn họ đến phòng giáo viên cùng lớp trưởng rồi,nghe nói đi nộp đống sách cũ để quyên góp á"
"Ồ"
Hà Hân vừa viết xong dòng chữ 'Họp phụ huynh HK1' bằng phấn vàng,nét chữ nghiêng vừa đậm vừa nhạt,vô cùng nắn nót
Hai bên còn có Thiên Kim và Phương An Tuyết đang trang trí bảng,bởi vì sắp đến năm mới,bọn họ vừa vẽ pháo dây,vừa vẽ bao lì xì,vừa nhìn đã cảm thấy nôn nao rồi
"Mà cậu biết gì chưa,Minh Thiện nhà cậu vừa được phân làm ban trực tuần..."
Chưa nói dứt câu,Trương Minh Tuệ đã nhón chân bịt cái miệng nhỏ của cô nàng lại,thiếu chút nữa làm thiếu nữ giật mình ngã ngửa
"Cậu bệnh à,nói to thế?"
"Phải nói to chứ"-Cô nàng thì thầm với cô,thuận mắt nhìn về phía Phương An Tuyết và Thiên Kim,cố ý nói:"Dù sao không phải các cậu đã ôm nhau rồi sao,chuyện hẹn hò là sớm muộn thôi"
Cũng may lời này chỉ đủ để hai người nghe,nếu không phải đang ở trong lớp,cô sẽ đánh người mất
Mà ban trực tuần sao?
"Trực tuần cái gì?"
"Giống sao đỏ ấy,ghi tên ai sai đồng phục,giày dép,rồi đi học trễ"-Hà Hân từ tốn giải thích làm cô đây cảm thấy căng thẳng trong người
Đây là trường học đang trừng phạt những kẻ nhà xa như cô sao?
"Sao cậu ấy lại được phân công nhỉ,cũng đâu phải (*)học sinh ba tốt gì..."
"Có mà"-Cô nàng ngắt lời cô,chỉ ra mấy điểm nổi bật của Trương Minh Thiện như đẹp trai này,học giỏi này,cũng chưa từng vi phạm nội quy
Trương Minh Tuệ liền lườm cô nàng:"Làm gì có đẹp trai ở đây?"
"Thì mình nói hộ cậu mà "
Thiếu nữ đứng trên cao tủm tỉm,ngược lại Minh Tuệ cũng là người dễ bị ghẹo,mới nói vài câu đã đỏ mặt rồi
Phúc Thịnh ở ngoài sau đang dọn dẹp nghe thấy bọn cô nói,cũng nhiều chuyện chen vào:"Sao các cậu không nghĩ lạc quan là sau này chúng ta có tay trong rồi,tha hồ đi trễ,tha hồ mang dép..."
"Ai bảo thế"
Vừa nhắc tào tháo người liền đến.Trương Minh Thiện đứng ngay cửa lớp dựa tường khoanh tay,dáng vẻ tự cao tự đại,vừa được 'nhậm chức' cũng hơi đắc ý
"Tôi sẽ ghi tên cậu trước đấy"
"Anh Thiện à,khoan hồng đi mà"
Minh Khôi nãy giờ chưa nói gì,lại lựa đúng thời cơ thêm dầu vào lửa:"Ghi tên cậu ta bây giờ luôn đi,đang mang dép kìa"
"Này,ác thế!"
Nhìn đám nam sinh đang sôi nổi kế bên,đúng là ồn chết cô rồi
Ai nói con gái chỉ cần hai người là thành cái chợ
Con trai cũng thế thôi
Trương Minh Tuệ lặng lẽ đi bên cạnh cậu,khẽ đẩy cánh tay cậu một cái:"Phách lối vậy,còn làm sao đỏ cơ"
Thiếu niên nghe thế cũng cười:"Anh đây là học sinh ba tốt không điểm nào chê,đương nhiên được thầy cô trọng dụng rồi"
Nhổ vào!
"Xùy,còn tưởng cậu chưa từng đi trễ cơ,học sinh ba tốt cái gì chứ?"
Chắc là có thần giao cách cảm,cậu liền nhận ra cô muốn nói đến chuyện gì,liền thừa nước đục thả câu:"Năm ngoái bảng kiểm điểm của cậu nổi tiếng lắm,thầy giám thị còn giữ lại nữa"
"Cậu?!"
Trương Minh Thiện khoanh tay,nghiêng đầu với dáng vẻ vừa có khí phách,nhưng trong mắt cô lại biến thành phách lối
Cậu cười đắc chí:"Đều là nhờ tôi cả"
"TRƯƠNG MINH THIỆN,CẬU CHỜ ĐÓ"
Tớ sẽ không để cậu bắt được!
(*)Học sinh ba tốt bao gồm đạo đức tốt-học tập tốt-thể lực tốt
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT