Thiếu niên áo đen trầm mặc không đáp.

Cố Thanh Hy liền lên tiếng.

"Hắn không phải Diệp Phong, hắn là Lược Ảnh... trên thân đao kiếm có khắc tên của hắn ta".

Advertisement

Mọi người đồng loạt nhìn vào thanh kiếm của hắn ta.

Một đao một kiếm có lưỡi cực mỏng sắc, chém sắt như chém bùn, dưới ánh mặt trời còn lộ ra hàn ý cùng sát khí, nếu như bọn họ đoán không sai thì một đao một kiếm này đã nhiễm không ít máu tươi.

Advertisement

Trên đao kiếm đều có khắc 2 chữ Lược Ảnh.

Lược Ảnh...

Tên của hắn ta là Lược Ảnh?

Tốc độ của hắn ta thực sự đáng kinh ngạc, cái tên này quả thật phù hợp với hắn ta.

Tiêu Vũ Hiên vẫn không thể chấp nhận, liền đưa mắt xem xét hắn ta một lần nữa.

"Ngươi thật sự không phải là Diệp Phong sao? Nếu ngươi không phải Diệp Phong thì sao ngươi lại giống hắn ta như vậy? Song sinh? Không phải Sở hoàng Sở hậu chỉ sinh một mình Diệp Phong thôi hay sao, ta chưa từng nghe nói bọn họ có một cặp song sinh".

Cố Thanh Hy cau mày.

Đây là chuyện mà nàng không ngờ tới.

"Chẳng lẽ Sở hậu sinh đôi mà cũng không biết?", Cố Thanh Hy nói.

Hoa Khởi La không chút nghĩ ngợi, trực tiếp bác bỏ: "Làm sao có thể, Sở hậu là sản phụ, cho dù có hồ đồ cỡ nào cũng không thể không biết chính mình sinh hạ một hay hai đứa trẻ".

"Chuyện đó cũng chưa chắc. Lúc đó tình huống nguy cấp, hơn nữa Sở hậu lại khó sinh, mọi việc đều có thể xảy ra".

Nàng thật sự không tin trên đời lại có hai người hoàn toàn giống nhau mà không có lý do.

Hẳn là không thể chịu đựng được cái chết bi thảm của Diệp Phong ở núi Hồ Lô Huyết mà Tiêu Vũ Hiên mới hy vọng rằng hắn ta là Diệp Phong.

Vì vậy Tiêu Vũ Hiên mới kéo tay hắn ta kiểm tra cẩn thận, một lúc sau liền thất vọng.

Tay của Diệp Phong bị người ta đánh gãy, xương cốt đều biến dạng, đặc biệt tay trái không thể dùng chút lực nào, còn người này mặc dù trên người có nhiều vết thương nhưng xương cốt vẫn nguyên vẹn, hơn nữa lại còn thuận tay trái.

Nghĩ đến thuận tay trái, Tiêu Vũ Hiên lại đột nhiên nghĩ đến một điều gì đó rồi nói: "Viện trưởng của học viên hoàng gia là ngươi giết phải không? Sau đó đổ tội cho Diệp Phong?"

"Tại sao ngươi không trả lời, ta hỏi ngươi, viện trưởng rốt cuộc có phải là do ngươi giết hay không? Diệp Phong với ngươi có thù oán gì mà ngươi lại phải hại hắn ta như vậy?"

Lược Ảnh chỉ lặng lẽ đứng đó, đôi mắt tối đen của hắn ta không vui cũng không buồn, chỉ nhìn thẳng vào khoảng không mà không có bất kỳ sự cầu xin nào, dường như không nghe thấy những lời nói của Tiêu Vũ Hiên.

Tiêu Vũ Hiên tức giận đến mức muốn tát chết hắn ta, nhưng nhìn thấy khuôn mặt giống Diệp Phong của hắn ta thì Tiêu Vũ Hiên lại không làm được.

Tên khốn này có khuôn mặt giống Diệp Phong nhưng tâm địa lại tàn ác, hết lần này đến lần khác đuổi giết nha đầu thối, hơn nữa còn giết không biết bao nhiêu người tốt trong học viện.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play