*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.“Đúng đó, rất đúng giờ nha, hôm nào cũng tới đúng giờ vào lớp, vừa tan học thì đi luôn. Lão đại nè, giác quan thứ sáu của một người đàn ông mách bảo ta một bí mật, ta nói cho cô biết nhé, vì Thượng Quan phu tử nên ngày nào Cố Sơ Vân cũng tới học viện đó”.
Cố Thanh Hy cốc đầu bọn họ một cái: “Nói thừa, đồ ngốc cũng nhìn ra được nàng ta có tình ý với Thượng Quan Sở”.
“Á đau đau… Lão đại, cô vẫn nặng tay hệt như trước á, đầu ta sắp bị gõ hỏng luôn rồi này”.
Advertisement
“À mà lão đại nè, hoàng thượng tứ hôn cho Tiêu đại ca và Cố Sơ Vân rồi đó, mai là lễ thành hôn của bọn họ, cô đã biết chuyện này chưa? Chẳng ai trong chúng ta mong đại ca cưới cô nàng Cố Sơ Vân kia hết”.
“Yên tâm đi, thánh chỉ đã truyền đến phủ Tướng quân rồi, Cố Sơ Vân không có cơ hội gả cho Tiêu Vũ Hiên nữa đâu”.
Advertisement
Liễu Nguyệt và Vu Huy đồng thời ngẩn ra.
Bao nhiêu người của phủ Tướng quân đã cầu xin hoàng thượng, mong người thu hồi mệnh lệnh đã ban mà hoàng thượng nhất quyết không đồng ý. Sao tự dưng giờ lại thu hồi mệnh lệnh vậy?”
Chắc chắn là nhờ lão đại rồi, chỉ mình lão đại mới có bản lĩnh đó.
Cả hai lại càng sùng bái Cố Thanh Hy hơn.
Đúng lúc này, Đương Đương công chúa nhìn thấy Cố Thanh Hy liền tức giận chạy tới, chỉ thẳng vào nàng rồi chửi ầm lên: “Họ Cố, ngươi cố ý đúng không?”
Cố Thanh Hy bị mắng đến mức ngớ người.
Cô công chúa này lại giở chứng gì thế?
Hình như dạo gần đây nàng đâu có trêu chọc gì nàng ta?
Liễu Nguyệt và Vu Huy nhíu mày nói: “Công chúa, tuy cô là công chúa, con ruột của thái hậu, nhưng lão đại cũng là Dạ Vương phi, xét vai vế thì vẫn là hoàng thẩm của cô, cô nói vậy chẳng hề tôn trọng Dạ Vương phi chút nào hết”.
“Hừ, hoàng thẩm gì chứ, nàng ta xứng chắc?”
“Cô…”
Cố Thanh Hy ra hiệu bảo Liễu Nguyệt và Vu Huy tránh sang một bên, sau đó nàng chậm rãi bước tới trước mặt Đương Đương công chúa, mỉm cười để ra lộ hàm răng trắng, thái độ hiền hòa.
“Công chúa bé bỏng của ta ơi, chuyện gì khiến người tức giận vậy?”
“Đinh Đương công chúa trong câu chuyện mà ngươi viết có phải ám chỉ ta không hả? Cố Thanh Hy, ngươi ác độc lắm, lại dám viết ta yêu mà không được đáp lại, còn bị chính người đàn ông mình yêu hủy hoại từng chút một. Ngươi làm vậy là đang nguyền rủa ta”.
Đương Đương công chúa tức giận đến mức khuôn mặt non nớt cũng đỏ bừng.
Nàng ta chỉ ước gì bản thân có thể tẩn cho Cố Thanh Hy luôn một trận.
Nhưng những thiệt thòi mà nàng ta từng phải chịu đã giúp nàng ta giữ lại một chút lý trí, nàng ta biết mình không phải đối thủ của Cố Thanh Hy.
Cố Thanh Hy chợt hiểu ra.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT