Bạch Cẩm thong thả lên tiếng: “Nếu hắn ta không nói năng bất kính, chiến thần cũng không giận dữ như vậy. Thế nên bất kỳ ai cũng đừng can dự vào trận so tài của họ, càng không nên bình luận tùy tiện”.
Không đợi đám đông nói gì.
Advertisement
Cố Thanh Hy mỉm cười rạng rỡ, vừa nói vừa lao tới: “Tống đại ca, trận đấu còn chưa kết thúc mà, ngươi đừng nên lơ đễnh nha”.
“Đùng đùng đùng…”
“Uỳnh uỳnh uỳnh…”
Sàn diễn võ lại một lần nữa xuất hiện âm thanh giao đấu.
Cố Thanh Hy chiêu nào cũng áp sát, nhát kiếm nào cũng tàn nhẫn.
Thế nhưng nàng thậm chí chẳng thể chạm tới góc áo của Tống Ngọc, lần nào cũng bị Tống Ngọc nhẹ nhàng né được.
Đây là sự khác biệt giữa cấp bốn đỉnh phong và cấp hai.
Bất kể cấp hai cố gắng thế nào cũng không thể đụng tới cấp bốn đỉnh phong.
Chớp mắt mà họ đã đấu gần trăm chiêu, tuy Cố Thanh Hy bị thương ít nhiều, nhưng không bị thương phần quan trọng, hai người cũng bất phân thắng bại.
Sắc mặt của phó tộc trưởng Tư Không càng lúc càng khó coi.
“Tống Ngọc, lão phu ra lệnh cho ngươi tốc chiến tốc thắng, lập tức đánh bại nàng ta”.
“Vâng…”
Không phải Tống Ngọc không muốn đánh bại nàng, mà vì chiêu nào của Cố Thanh Hy cũng là lối đánh bạt mạng, nếu hắn ta thực sự phản đòn, Cố Thanh Hy không chết cũng trọng thương.
Thế nên hắn ta ra tay ít nhiều gì cũng vẫn nể nang.
Sự nể nang của hắn ta không những không khiến Cố Thanh Hy biết khó mà lui, ngược lại nàng còn liên tục dồn ép.
Những lời nói của phó tộc trưởng Tư Không và các vị trưởng lão trước khi trận đấu diễn ra vẫn còn văng vẳng bên tai, Tống Ngọc không dám kháng lệnh.
Hắn ta chỉ có thể nói: “Cô nương, cô không phải đối thủ của ta, nhận thua đi, để tránh thương vong không đáng có”.
“Nhận thua? Hờ, trong từ điển của Cố Thanh Hy này trước giờ chưa từng có hai chữ nhận thua”.
Đùng đùng đùng…”
Lại là một trận đấm đá liều mạng, Tống Ngọc bất đắc dĩ, chỉ có thể đánh trả.
Nhuyễn kiếm và vỏ kiếm va chạm vào nhau, nội lực khổng lồ chấn động đến mức khí huyết của Cố Thanh Hy trào ngược lên, khóe miệng rỉ ra chút máu tươi.
Mẹ kiếp…
Cấp bốn đỉnh phong đúng là cấp bốn đỉnh phong, thực lực mạnh hơn nàng quá nhiều.
“Đùng…”
Một chiêu không thành công, Cố Thanh Hy lại ra chiêu khác, liên tục như vậy.
Cuối cùng…
“Đùng” một tiếng, nàng bị hất ra rất xa, đau đến mức phải nhíu mày, gương mặt nhỏ nhắn lộ vẻ đau đớn.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT