Bên trái, bên phải và chính giữa của đài đá chia ra làm ba nhánh đường.
Con đường bên trái có chỉ dẫn rõ ràng, thái thượng trưởng lão đã dặn đi dặn lại rằng sau khi tiến vào đài đá chỉ có thể đi bên trái, bên phải và ở giữa tuyệt đối không được đi.
Nhưng Cố Thanh Hy lại dừng bước trên đài đá, chần chừ không muốn đi về phía bên trái.
Nàng nhíu mày suy nghĩ.
Theo lời của thái thượng trưởng lão, đi bên trái có lẽ sẽ học được thuật luyện đan cao siêu hoặc võ công tuyệt thế.
Nếu chìa khóa hình ngôi sao ở bên trái, chắc chắn thái thượng trưởng lão sẽ không đến mức không nhắc nhở lấy một câu, Đan Hồi cốc càng không thể nào cho phép đệ tử tiến sâu vào bên trong cấm địa.
Muốn tìm chìa khóa hình ngôi sao, chỉ có lối đi giữa hoặc bên phải mới có khả năng.
Bây giờ nàng phải đi theo đường giữa, hay là bên phải đây?
Cố Thanh Hy lấy một đồng xu ra khỏi chiếc nhẫn không gian, động tác nhanh nhẹn tung nó lên không trung, sau cùng đồng xu lăn vài vòng trên nền đất, mặt phải ngửa lên trên.
Nàng dùng tay phải nhặt lấy đồng xu, khóe miệng nhếch lên thành một nụ cười xinh đẹp, tiến vào lối đi chính giữa.
Thôi vậy, cược một ván đi, lỡ như cược đúng, chiếc chìa khóa hình ngôi sao sẽ là của nàng.
Nếu cược sai... hờ... nàng cũng không bao giờ bỏ mạng ở nơi này đâu.
Đi vào lối ở giữa, sau một đoạn đường, phía trước xuất hiện thêm ba lối rẽ, lại chia thành trái - giữa - phải, Cố Thanh Hy quả quyết tiếp tục chọn giữa.
Điều khiến nàng phải nhíu mày là cách đó không xa tiếp tục xuất hiện hai lối rẽ trái phải, Cố Thanh Hy cắn răng đi về bên phải.
Nàng tưởng rằng gặp phải hai giao lộ đã đủ rắc rối rồi, nhưng nàng không thể ngờ được rằng, suốt dọc đường, chỗ nào cũng xuất hiện giao lộ, ngoằn ngoèo uốn éo, không biết sẽ dẫn đi đâu.
Nàng chỉ có thể dựa theo lựa chọn ban đầu, gặp phải ba lối rẽ thì chọn lối giữa, gặp phải hai lối rẽ thì chọn bên phải.
Tất cả lối rẽ ở bên trong cấm địa đều giống nhau như đúc, căn bản không thể phân biệt nổi đã đi qua hay chưa. Cố Thanh Hy đánh dấu trên từng lối rẽ, tiếc rằng vòng vèo hồi lâu khiến nàng choáng váng sắp ngất đi luôn, cũng chẳng tìm thấy bất kỳ dấu vết nào mà bản thân từng để lại.
“Chẳng lẽ bên trong cấm địa có một mê trận khổng lồ?”
Cố Thanh Hy quan sát trái phải, muốn phá mê trận này.
Thế nhưng, dù cho nàng quan sát thế nào, nơi này căn bản không có trận pháp, dường như những lối rẽ này thực sự tồn tại vậy.
Cuối cùng nàng đã hiểu tại sao thái thượng trưởng lão liên tục nhấn mạnh nhiều lần rằng nàng phải đi theo chỉ dẫn.
Với những mê cung phức tạp này, bất cứ ai cũng có khả năng lạc đường.
Hết đường này rồi đến đường khác, Cố Thanh Hy vã mồ hôi hột vẫn không thể thoát khỏi mê cung.
Trong mơ hồ, dường như nàng còn nghe thấy tiếng khóc thê lương ở trong mê trận.
Tiếng khóc này như vọng tới từ thời viễn cổ, đau thương, bất lực, ấm ức mà cũng phẫn nộ, từng tiếng khóc như khiến người ta tan nát cõi lòng.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT