Trần Siêu hít một hơi thật sâu và châm thêm một ít củi vào đống lửa.
Cố Thanh Hy không biết nên hình dung bọn họ như thế nào.
Cũng may bọn họ vẫn là luyện đan sư.
Trong thuật luyện đan, ngoại trừ kỹ thuật cùng dược liệu thì hỏa lực cũng rất quan trọng.
Hỏa lực khác nhau lại có thể luyện chế ra những loại đan dược khác nhau, nếu không thì tại sao người ta lại chia ra thành tam vị chân hỏa, địa tâm hỏa,... chứ?
Cũng không biết nên gọi bọn họ là những kẻ ngu xuẩn hay những kẻ thiếu hiểu biết.
Thuật khống chế lửa của nàng cũng không quá thuần thục, chỉ có thể khống chế được trong một phạm vi không lớn.
Tất cả mọi người có mặt ở đây đều không hiểu được điều kỳ diệu bên trong.
Đây là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy có người vận chân khí để khống chế hỏa lực.
Nàng có chắc chắn là đầu óc của mình không có vấn đề không?
Hoa Khởi La nhìn thấy vậy thì sốt ruột nói: "Bạch cẩm tỷ tỷ, tỷ nói xem Cố tỷ tỷ dùng chân khí khống chế hỏa lực chẳng phải sẽ hao phí rất nhiều chân khí hay sao?"
Trên gương mặt khuynh quốc khuynh thành của Bạch Cẩm cũng lộ ra sự trầm tư, nhưng nàng ta vẫn bình tĩnh nói: "Chân khí mà nàng ta hao phí cũng không quá nhiều, nếu như ta đoán không sai thì đây là một loại thuật khống hỏa, có thể thi triển được nó thì cho dù có luyện 10 ngày 10 đêm cũng không hao phí bao nhiêu chân khí".
"Thuật khống hỏa sao? Thuật khống hỏa là gì?"
Nghe thấy đối thoại của bọn họ, những người khác đều dỏng tai hóng chuyện, nhưng Bạch Cẩm đã không còn nói gì nữa, chỉ quay sang nhìn Cố Thanh Hy bằng một ánh mắt tươi cười và tán thưởng.
Trên gương mặt yêu mị của Tịch Thấm hiện lên một sự kiêu ngạo thản nhiên.
Chẳng qua chỉ là thuật khống hỏa, thuật khống hỏa mà lâu chủ nàng ta nắm trong tay không chỉ có một loại.
Nói đến luyện đan thì trên đời này sợ là không có mấy người có thể trở thành đối thủ với lâu chủ của nàng ta.
Chỉ vì xưa nay lâu chủ luôn hành xử rất khiêm tốn cho nên thế nhân cũng không biết lâu chủ là luyện đan sư bát phẩm đỉnh đỉnh đại danh.
Luyện đan sư phân thành cửu phẩm, người có thể đạt đến bát phẩm chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay.
Cho dù lâu chủ mất hết trí nhớ nhưng thuật luyện đan ở nơi sâu nhất trong linh hồn vẫn không thể mất đi hoàn toàn.
Thất trưởng lão ngoài mặt bình thản nhìn Cố Thanh Hy nhưng trong lòng lại vô cùng vui mừng.
Nàng là tộc trưởng của bọn họ.
Thuật luyện đan của tộc trưởng người khác có thể không biết, nhưng ông ta thì biết được rõ ràng.
Mấy năm nay tộc trưởng rất ít khi luyện đan, nhưng một khi nàng luyện đan thì không ai là không phát cuồng vì đan dược do nàng luyện ra.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT