Một luyện đan sư khác tên Trương Vũ trong mắt tràn đầy vẻ khinh thường đang nói bằng giọng điệu khó nghe.

<

"Nàng ta không biết luyện đan đâu, chỉ đến đây để chơi mà thôi. Ngay từ đầu đã không thể luyện ra đan dược thì cho dù có mở nắp ra cũng chẳng sao cả".

Advertisement

Trần Siêu ngẩn ra.

Tuy rằng nói như thế nhưng nhìn thấy cô nương này cố gắng tập trung tinh thần luyện đan thì có vẻ như cô nương này cũng rất có hứng thú với thuật luyện đan. Nếu như có thể trợ giúp thì cũng không tệ.

"Cô nương, trong quá trình luyện đan kiêng kị nhất chuyện đan dược chưa thành hình mà đã mở nắp lò ra, sau này cô nương nên chú ý một chút. Ngoài ra cỏ Vô Ưu chỉ là đồ bỏ mà thôi, một lò đan tốt nếu bỏ vào trong loại cây cỏ vô dụng thì cho dù đan dược luyện ra có phẩm cấp cao tới đâu cũng chỉ sẽ trở thành đồ bỏ".

Cố Thanh Hy nhướng mày, liếc nhìn về phía thiếu niên đang kiên nhẫn chỉ dạy cho mình rồi hỏi: "Ngươi tên là gì?"

"Tên ta là Trần Siêu".

Trần Siêu phải không?

Nàng sẽ nhớ kỹ.

Thiếu niên này tuy có tướng mạo bình thường và tư chất không quá cao nhưng tâm địa cũng không tồi, ít nhất thì hắn ta không giống những kẻ khác đều nhìn nàng bằng ánh mắt khinh thường.

Cố Thanh Hy nói: “Mặc dù cỏ Vô Ưu chỉ là đồ bỏ nhưng nếu như kết hợp với phong lan tím thì có thể trung hoà tất cả dược tính, thúc đẩy quá trình đan dược thành hình, cũng có thể chuyển hóa tạp chất trong đan dược".

Trần Siêu ngẩn người.

Nàng đang nói chuyện với hắn ta sao?

Những luyện đan sư còn lại đều bật cười, cho rằng Cố Thanh Hy vừa ngu dốt vừa lố bịch.

Có thứ gì vừa trung hòa được dược tính mà lại còn có thể chuyển hóa tạp chất chứ?

Bọn họ luyện đang nhiều năm như vậy sao chưa bao giờ được nghe qua?

Nữ nhân này rõ ràng là dốt mà còn hay nói chữ.

Trần Siêu cũng không quá xem trọng lời nói của nàng, chỉ nghĩ rằng nàng đang nói đùa.

"Cô nương, ta vừa mới nhìn thấy cô nương lấy ra không ít dược liệu... ừm... những thứ từ bên trong chiếc nhẫn không gian của cô nương kỳ thật mười phần đều chỉ là cỏ dại, không phải là dược liệu. Nếu như cô muốn học luyện đen mà không chê ta tư chất kém cỏi thì ta cũng có thể chỉ giáo cho cô nương một chút".

Cố Thanh Hy đảo mắt xem thường.

Lại nói nữa.

Đám người này rõ ràng không phân biệt được đâu là dược liệu, đâu là cỏ dại.

Nàng vừa luyện đan vừa cười nói: "Đa tạ, ngươi cứ lo luyện cho tốt lò đan của mình đi, ta không cần ngươi chỉ giáo đâu".

Trương Vũ châm chọc nhìn Cố Thanh Hy rồi nhắc nhở Trần Siêu: "Thôi đi, ngươi nói chuyện với nàng ta làm gì? Nàng ta hoàn toàn không biết luyện đan đâu".

"Chuyện này... được rồi, nếu như một lúc nữa đan dược của ta thành hình thì ta sẽ tặng cho cô nương một viên giúp cô bớt đau buồn".

"Ngươi vẫn nên lo cho bản thân của mình trước đi, nghĩ lại, nếu như thắng thì có thể tiến được vào cấm địa, nghe nói bên trong cấm địa có thể học được rất nhiều võ công cao cường, còn có thể học được thuật luyện đan cực mạnh".

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play