Ma chủ thử rất nhiều lần nhưng vẫn không thể tán chưởng thành công, muốn tán chưởng thì phương pháp duy nhất là đả thương nàng, hoặc là giết nàng, nếu không nội lực của hắn ta sẽ bị hút cạn rồi chết.
Thế nhưng hắn ta làm sao nỡ tổn thương nàng hay giết nàng cơ chứ.
“Chủ tử, thuộc hạ tới giúp người”.
Huyết Sát cuống lên, lập tức ra tay, định giúp chủ tử nhà mình hóa giải chưởng lực.
“Đừng…”
Cố Thanh Hy và ma chủ cùng hét lên một tiếng.
Thế nhưng không kịp nữa rồi.
Chưởng lực của Huyết Sát vừa chạm tới cơ thể của Cố Thanh Hy lập tức bị khóa chặt, nội lực trong cơ thể hắn ta dường như bị nam châm hút mất, bất kể hắn ta phản kháng thế nào vẫn bị Cố Thanh Hy điên cuồng hút đi.
Cố Thanh Hy muốn chửi thề lắm rồi đấy.
Hắn ta bị điên à!
Tư Mạc Phi đã biến thành thế này rồi, hắn ta còn dám chạm vào nàng, thích chết hả?
Toi rồi.
Võ công của Tư Mạc Phi, nàng còn không tiêu hóa nổi.
Làm thế nào để tiêu hóa được võ công của Huyết Sát?
Vả lại thuộc tính của Tư Mạc Phi thuộc dạng âm nhu.
Võ công của Huyết Sát mang thuộc tính hỏa, vừa mạnh mẽ vừa mãnh liệt.
Bản thân võ công của nàng đã không vững vàng.
Ba luồng nội lực đan xen vào nhau.
Cố Thanh Hy chỉ hận không thể chết luôn cho xong.
Ma chủ giận dữ đáp: “Thành sự không đủ, bại sự có thừa”.
“Chủ tử… thuộc hạ…”
Huyết Sát cũng cảm thấy ấm ức.
Hắn ta trông thấy nội lực của chủ nhân bị hút mất nhiều như thế nên không nỡ, muốn giúp đỡ chủ tử thôi mà.
Đâu thể nghĩ đến việc cơ thể của Cố cô nương dị thường như thế.
Vừa mới chạm đến nàng, tất cả nội lực bị hút đi hết, không chịu điều khiển nữa.
Nếu cứ như vậy, hắn ta cũng sẽ chết vì bị hút sạch công phu thôi.
Những người khác trong Ma tộc trông thấy cũng muốn chạy tới giúp đỡ.
Ma chủ hét ầm lên: “Tất cả dừng tay, không được đến gần”.
Cố Thanh Hy đau khổ nhíu chặt hàng lông mày, yếu ớt nói: “Mau… mau tìm cách gì đó ngăn cản, cơ thể ta sắp nổ tung rồi…”
“Phụt…”
Cố Thanh Hy phun ra một búng máu tươi.
Nàng cảm thấy cơ thể mình đang trong trạng thái lửa và băng hợp sức tấn công, sắp nổ tung luôn rồi.
“Tiểu tỷ tỷ, nếu cứ tiếp tục như thế, ba người chúng ta sẽ phải chết, đắc tội rồi”, sắc mặt ma chủ rất nghiêm trọng, nghiến răng nghiến lợi đáp.
Bàn tay đang túm chặt của Dạ Mặc Uyên đột nhiên buông ra.
Thôi vậy, cứu nàng ấy trước, những món nợ khác sau này rồi tính.
Không đợi họ ra tay, toàn thân Cố Thanh Hy đã tỏa ra ánh sáng màu tím.
Nàng nhảy thẳng từ cấp hai vào cấp ba sơ cấp luôn.
Ngược lại, ma chủ từ cấp sáu đỉnh phong còn cấp sáu trung cấp.
Đùng…
Cố Thanh Hy tiếp tục thăng cấp, tăng đến cấp ba trung cấp.
Ma chủ giáng xuống cấp sáu sơ cấp.
Tất cả mọi người ở đó đơ hết cả người.
Cho dù ma chủ giáng cấp.
Cố Thanh Hy cũng không thể chỉ tăng một cấp chứ.
Phải biết rằng số cấp bậc càng cao thì muốn tấn cấp càng khó.
Ma chủ từ cấp sáu đỉnh phong giáng xuống cấp sáu sơ cấp, Cố Canh Hy chí ít cũng phải từ cấp hai tăng đến cấp bốn mới đúng, nhưng nàng mới chỉ tăng tới cấp ba trung cấp.
Chẳng lẽ do nội lực mà nàng hấp thu quá ít?
Gương mặt đau khổ của nàng gần như biến dạng luôn rồi, nhìn thấy nào cũng không giống như vừa hấp thu một chút xíu nội lực.
Huống hồ, bên cạnh nàng có Huyết Sát nữa.
Huyết Sát thậm chí còn thê thảm hơn, từ cấp năm trung cấp rơi thẳng xuống cấp bốn sơ cấp.
“Thôn Công Đại Pháp… thế này…”
Hoa lão gia tử cuống đến mức quay qua quay lại.
Ông ấy cũng muốn tách họ ra, nhưng một khi ông ấy can dự, trừ phi Cố Thanh Hy tự mình tán chưởng, nếu không ông ấy cũng chỉ đối mặt với kết cục giống y hệt như họ.
Bây giờ cháu gái của ông ấy có vẻ không biết làm thế nào để khống chế Thôn Công Đại Pháp.
“Ta đi lấy vũ khí ép các ngươi tách ra”, Hoa lão gia tử nói.
“Vô dụng thôi”, ma chủ cất tiếng phủ nhận không hề khách sáo.
Hắn ta không muốn tổn thương Cố Thanh Hy, chỉ có thể khiến mình bị trọng thương để giữ lại Cố Thanh Hy, làm như thế, hắn ta có khả năng sẽ chết ngay tại chỗ.
Nhưng hắn ta vẫn cam tâm tình nguyện.
Trong lúc hoảng hốt, dường như hắn ta hiểu ra vài điều gì đó.
Nội lực của Dạ Mặc Uyên giảm mạnh, ắt hẳn cũng bị tiểu tỷ tỷ hút đi.
Cách đây không lâu, hắn ta và Ôn Thiếu Nghi đánh nhau một trận, Ôn Thiếu Nghi càng thêm thê thảm, võ công rớt đến mức chỉ còn cấp bốn sơ cấp, khi ấy hắn ta buồn bực không biết tại sao Ôn Thiếu Nghi trở nên yếu ớt như thế.
Bây giờ nghĩ lại, e rằng nội lực của Ôn Thiếu Nghi cũng bị tiểu tỷ tỷ hút mất rồi.
Hấp thu nội lực của ba cao thủ lớn hiện giờ mà nàng mới tăng lên đến cấp ba trung cấp, thế này thì cũng kém quá.
Ôn Thiếu Nghi có quan hệ gì với nàng? Sao hắn ta bị hút mất nhiều công lực như vậy?
Dạ Mặc Uyên bị thương nặng, đi vài bước thôi cũng thấy khó khăn, nhưng hắn vẫn cắn chặt khớp răng dồn tụ tất cả nội lực, trước khi ma chủ ra tay, hắn tung một luồng nội lực khổng lồ về phía họ, cưỡng ép tách họ ra làm ba.
“Phụt…”
“Phụt…”
“Phụt…”
Cố Thanh Hy, Dạ Mặc Uyên và Huyết Sát đồng loạt hộc máu tươi.
Ma chủ thì rên lên một tiếng.
“Chủ tử…”
“Cháu gái…”
“Ma chủ…”
Đám hạ nhân hô lên, ào ào chạy tới đỡ chủ tử của mình.
Dạ Mặc Uyên bị thương không nhẹ, kinh mạch toàn thân gần như chảy ngược dòng, hàn độc vốn chưa ổn định lại một lần nữa phát tác vì hắn bị kích thích và thương nặng.
Hắn run như cầy sấy, toàn thân lạnh ngắt, đến cả mi mắt và mái tóc đen cũng phủ một lớp sương giá.
Nhưng hắn cắn chặt khớp răng, nhìn Cố Thanh Hy đầy lo lắng.
Cố Thanh Hy cũng chẳng khá hơn Dạ Mặc Uyên là bao nhiêu.
Sắc mặt nàng nhợt nhạt, nhịp thở thoi thóp, có thể nói là thở ra nhiều chứ hít vào ít.
“Thái y, thái y đâu, mau chóng xem cho vương phi”.
“Phải phải phải…”
Ma chủ ôm lấy cơ thể yếu đuối vô lực của Cố Thanh Hy, đặt tay lên động mạch của nàng, gương mặt tuấn mỹ thoáng biến sắc.
“Ba luồng chân khí trong cơ thể va chạm lẫn nhau, ngoại thương nghiêm trọng, mất máu quá nhiều khiến vết thương ăn sâu đến tận xương, đã vậy toàn bộ kinh mạch còn bị ngăn trở”.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT