Khi âm thanh cuộc gọi WeChat vang lên, điện thoại di động của Hứa Ngôn đang ở trong tay Kỷ Hoài – Trước Cung điện Potala, Kỷ Hoài đang chụp ảnh cho Hứa Ngôn. “Có cuộc gọi từ người tên Bác sĩ Lưu.” Anh lắc điện thoại trước mặt Hứa Ngôn, “Gọi điện thoại cho cậu.” Hứa Ngôn sửng sốt, đi tới cầm điện thoại, nhìn chằm chằm màn hình hai giây, không ngón tay lưỡng lự không nhấn nghe, cũng không tắt máy.
“Bác sĩ của cậu sao?” Kỷ Hoài hỏi cậu.
Hứa Ngôn nhẹ nhàng phản ứng lại, đầu có chút rối bời, cậu lắc đầu một cái, nhẹ giọng nói: “Của Thẩm Thực”. Sau đó cậu nhấn nút nghe máy, cũng giống như mấy năm nay, cười nói: “Chào bác sĩ Lưu”
“A, Tiểu Hứa à, mấy tháng này không thấy Thẩm Thực đến rồi? Hai ngày nay tôi có sắp xếp thời gian kiểm tra cho cậu ấy một chút. Cậu ấy là người bận rộn, phải nhờ đến cậu để ý chút, nhất định đưa cậu ấy đến kiểm tra, có biết không?
Trời lạnh, gió ở thành phố mùa đông vẫn như dao cứa vào mặt cậu từng hồi. Hứa Ngôn nhìn cung điện Potala nguy nga tráng lệ, muốn từ chối, nhưng vừa mở miệng, một luồng gió lạnh khô khốc tràn vào trong miệng, khiến cậu không nói nên lời. Cậu muốn nói rằng tôi không thể sau này anh đừng liên lạc với tôi, nhưng không có cách nào mở miệng, rất khó – tay Thẩm Thực bị thương là vì cậu.
Cụ thể không muốn nhớ lại, nhớ lại rất dễ khiến người ta mê muội mềm lòng. Hứa Ngôn trầm mặc một lúc, cuối cùng nói: “Được, tôi sẽ bảo anh ấy liên lạc với anh trước khi đến.”
Dứt lời sau, Hứa Ngôn đứng ở nơi đó, tóc bay lung tung, thần sắc có chút ảm đạm. Kỷ Hoài không nói gì, đứng cùng cậu, vài phút sau, Hứa Ngôn mở danh sách bạn bè, tìm trợ lý của Thẩm Thực, hỏi cô: “Cô Lý, chuyến công tác này cô có đi cùng Thẩm Thực không?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play