Lát Chanh

chuơng3: phân vân


7 tháng


 Giờ học sắp bắt đầu, lòng tôi nôn nao xen lẫn tò mò không dứt về câu chuyện lúc nãy. Bỗng nhiên, cánh cửa lớp học mở ra, thu hút mọi ánh nhìn bởi một nam sinh cao ráo, nổi bật với mái tóc đen cắt ngắn, khuôn mặt góc cạnh cùng ánh mắt lạnh lùng như băng giá.

Tôi chợt bất ngờ nhưng cũng vội vàng che giấu nó đi. Không ngờ được chàng trai ban nãy lại lạnh lùng như thế. Nhưng càng khó tin hơn là lạnh lùng thế kia lại là một thằng trai đểu.

Đăng Anh bước vào lớp với phong thái ung dung, tự tin,  lẫn vào đó một chút lười nhát càng thu hút mọi ánh nhìn của các bạn nữ. Anh tiến đến chỗ ngồi của mình, càng bất ngờ thay đó lại là cạnh tôi. Nhưng trước khi tôi định hỏi những câu vớ vẫn thì cô giáo đã bước vào.

Cô giáo bước vào lớp, bắt đầu tiết học mới. Tôi cố gắng tập trung vào bài giảng, nhưng thỉnh thoảng lại liếc nhìn sang Đăng Anh vẫn giữ nguyên vẻ mặt lạnh lùng vẫn đang chăm chú vào bài giảng dường và nhường như  không có gì để bận tâm cả.

 Tiết học trôi qua nhanh chóng, tiếng chuông reo vang báo hiệu giờ ra chơi. Lớp học bỗng chốc náo nhiệt với tiếng cười nói, tiếng bước chân hối hả. Tôi thu dọn sách vở, lòng nôn nao muốn được nghe tiếp câu chuyện ban nãy.

Bỗng nhiên, Đăng Anh quay mặt qua chỗ tôi. Vẻ mặt anh vẫn lạnh lùng không thay đổi, nhưng giọng nói của anh lại không hề khó chịu như tôi tưởng tượng:

“Cậu có muốn đi dạo cùng tôi không?”

Tôi bất ngờ, không biết trả lời thế nào. Cũng muốn đi đó tại sao vì nó đẹp trai, nhưng cũng chả muốn đi muốn nghe tiếp câu chuyện thôi.

"Đi chứ!" - Một giọng nói vang lên, khiến tôi giật mình.Đó là Hoa Linh, bạn thân của tôi người mà ban nãy chửi thằng Đăng Anh tồi. Hoa Linh nháy mắt với tôi, nở nụ cười tinh nghịch nói nhỏ vào tai tôi

"Cơ hội rất tốt để kiếm hai cây táo 15 pro đấy. Hãy khiến nó luỵ mày đi, coi như tao xin mày đó"  Nghe xong tôi phải hít một hơi thật sâu, lấy hết can đảm để trả lời Đăng Anh

"Được, tôi đi." Cả ba chúng tôi cùng nhau đi ra sân trường. Đăng Anh ít nói, chủ yếu là Linh và tôi trò chuyện. Và thế là 10 phút ra chơi hai đứa tôi đã xem Đăng Anh là người vô hình. Nhưng biết làm sao được bởi chúng tôi chẳng lấy nổi một chủ đề chung.

Rất nhanh buổi học đã kết thúc. Đương nhiên tôi và Linh đã bày ra một cái lưới để bắt con cá là Đăng Anh. Mặc dù tôi biết là sai nhưng chả hiểu sao tôi bị Linh PUA một cách rất đỉnh. Nên chỉ đành thoả hiệp cùng nó.

  Tôi bắt đầu tiếp cận Anh bằng nhiều cách thức khác nhau nhưng cách duy nhất tôi đã thành công lại chính là con đuờng học tập. Tôi và Đăng Anh có chung niềm đam mê về Lý môn mà đa số học sinh ghét cay ghét đắng.

  Và đuơng nhiên nhờ sự thao túng của Linh thế nên tôi đã nhanh chóng tiến gần với thằng cờ đỏ di động ấy. 

Với lợi thế bạn cùng bàn và niềm đam mê bất tận với Lý thế nên hai đứa tôi thân nhau rất nhanh. Nhưng phải nói, thằng Đăng Anh học giỏi cực nó học đều các môn luôn ấy, tài lẻ cũng nhiều nhưng thứ duy nhất khiến con người nó tệ cũng do nó là một thằng cờ đỏ di động.

Nói thế thôi chứ ngoài Hoa Linh ra tôi cũng chả biết nó còn nyc cũ nào nữa đâu. Liệu con đường tôi đang đi là đúng hay sai nhưng bằng trực giác của một đứa con gái thì tôi lại cảm giác mình đang bị lừa dối. Liệu sự thật là gì đây và tôi có nên tiếp tục kế hoạch hay không đây?? Thật sự rất khó…

 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play