Trại ngựa dựa vào lưng núi, xây ở ngay bên bờ sông, phạm vi cũng cực kì rộng lớn. Trong trại nuôi mấy chục con tuấn mã, lúc này bầy ngựa đang ăn cỏ ven hồ, cách đó không xa còn có một đỉnh đồi nhỏ. 
Trại ngựa này là nơi chăn ngựa của Quốc quân. 
Hôm nay, bên cạnh trại ngựa có một chiếc xe bốn ngựa đang dừng lại. Thân xe được trang trí hào hoa phú quý, đây chính là xe ngựa của Linh công tử. Hai tên mã nô xách nước, ôm cỏ khô tới, cho bốn con tuấn mã kéo xe ăn. 
Phía sau chuồng có một con đường đá, đi thẳng theo con đường này có thể thấy một bãi đất trống được vây bằng một rừng mộc lan, chia làm ba phần. Nơi đó là sân bãi dùng để luyện tập đánh xe.
Việt Tiềm và Ngự phu Vệ Hoè cùng ngồi chung trên một chiếc xe ngựa. Dây cương đánh xe được Vệ Hoè chia làm hai nửa, một nửa nằm trong tay y, nửa còn lại nằm trong tay VIệt Tiềm. 
“Nghe nói Vân Việt Quốc của các ngươi nhiều núi, lại ít đường đi, đi đường cũng không dùng nhiều đến xe ngựa. Dung Quốc chúng ta lại không như vậy, nếu không biết đánh xe, cái gì cũng không làm được.” 
Vệ Hoè là một Ngự phu kinh nghiệm. Ông không nóng lòng dạy học mà tán gẫu cùng Việt Tiềm, cũng không ngại đối phương im lặng. 
Việt Tiềm nói chuyện lẫn cả khẩu âm khác biệt, người trong Biệt đệ đều biết hắn không phải người Dung Quốc. Kiến thức của Vệ Hoè rộng rãi, từ khẩu âm đã có thể nhận ra hắn là con dân Vân Việt. 
“Chưa nói mai sau, nếu công tử có sai ngươi vào thành tới xưởng lấy đồ đạc, cũng không thể lúc nào cũng đi bộ, khi trở về có khi trời cũng tối đen rồi.” Vệ Hoè kéo một đầu dây thừng, phát ra khẩu lệnh, ngựa kéo xe nhận được mệnh lệnh, chậm rãi tiến lên phía trước. 

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play