Ánh mặt trời vô cùng chói mắt, nướng nóng mặt đường đông nghịt. Xa xa có thể thấy được ánh sáng chói loá toả ra từ áo giáp của thủ vệ trước cung, mặc dù khí trời nóng bức, bọn họ vẫn bày ra trận địa sẵn sàng đón tiếp quân địch.
Việt Tiềm đứng dưới mái hiên, bên cạnh là tiếng trò chuyện của đám Ngự phu, còn không biết tiếng khóc thút thít nghẹn ngào của nữ tử truyền ra từ nơi nào.
Sáng sớm, hắn đã đưa Chiêu Linh tới cửa cung, đi qua một hàng phủ đệ của các quan chức ở Nam thành, từng thấy binh sĩ theo lệnh áp giải mấy tên hầu người Vân Việt ra khỏi phủ.
Người hầu đều bị trói gô, mặt mày không cảm xúc, tự thân đã tê dại với đối xử thô lỗ, hoặc có những người che mặt gào khóc, bi thương thấu trời.
Lúc này, tiếng khóc lóc nghẹn ngào đè nén, tiếng bước chân dồn dập, quan chức cũng đã hạ triều, lục tục đi từ cửa cung ra.
Hai quan chức vừa đi vừa tán gẫu, người trẻ tâm tình kích động, thì thầm: “Dựa vào đâu mà tên người hầu Vân Việt kia có thể miễn tội đi đày! Mệnh lệnh của Quốc quân ban xuống, thân là công tử không chỉ không nhận lệnh, còn công khai cãi lời! Ai cũng nói Linh công tử là hiền tài, ta thấy người trong thiên hạ đã bị che mắt cả rồi!”
“Suỵt!” Quan chức lớn tuổi nháy mắt ra dấu, nhìn thấy Ngự phu người Vân Việt kia của Linh công tử đang đứng cách đó không xa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT