Xe ngựa của Việt Tiềm dừng ở bến tàu Nam thành. Hắn ngồi trong xe, chờ đợi thuyền lớn của Hữu doanh phía Bắc.
Thuyền lớn quen thuộc dừng sát bến tàu, nô lệ người Vân Việt bắt đầu chuyển từng sọt từng sọt cá tươi xuống bến. Việt Tiềm lấy một túi đồ từ trong buồng xe ra, đi về phía thuyền lớn.
Một nô lệ đang dỡ sọt trúc xuống, vừa ngẩng đầu thấy Việt Tiềm đã gật một cái. Ấy là Phàn Ngư.
Mặt mày Phàn Ngư không đong đầy ý cười như trước đây. Ánh mắt y vô cùng bất an, thần sắc sầu lo. Việt Tiềm bước nhanh tới, nhét túi đồ trong tay vào tay Phàn Ngư, thấp giọng dặn: “Có hai cái bánh thịt hươu, nhớ bóp nát.”
Đó là bánh thịt hươu của người Vân Việt do chính tay Thường phụ tự làm, giờ khắc này đang nằm trong bao bố, chôn trong túi vải chứa lương thực.
Phàn Ngư nhét tủi vải vào trong ngực, thở dài một tiếng: “A Tiềm, lần tới ngươi không cần mang đồ đến đây nữa.”
Nghe những lời này, thần sắc Việt Tiềm nghiêm nghị, hỏi: “Đã xảy ra chuyện gì?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT