Sau hoàng hôn, nô bộc phục vụ trong Vương cung dồn dập trở về, nhà dưới cũng náo nhiệt hẳn lên. Việt Tiềm dựa vào lan can, nhìn về phía ánh tà nơi chân trời. Tính ra, hắn đã ở đây được năm ngày. 
Trừ buồn bực ngán ngẩm không biết làm gì, tất cả những chuyện khác vẫn như thường, nên ăn thì ăn, nên ngủ thì ngủ, chán thì leo lên cao ngắm nhìn Vương đô Dung Quốc. Trong lúc thất thần, bỗng nghe thấy có người đang nói chuyện dưới lầu. Dưới tàng cây có hai người, một người mặc áo đỏ, người còn lại cũng mặc đồ đỏ son. 
Người áo đỏ bảo: “Ngươi đã nghe gì chưa? Ngày hôm trước cháu trai của Sử quan họ Đồ lái xe ra ngoài, bị người ta rượt đuổi, sau khi ngã xuống liền hôn mê bất tỉnh đến tận bây giờ.” 
Áo đỏ son cực kỳ ngạc nhiên: “Có chuyện như thế sao? Đến bây giờ vẫn còn chưa tỉnh lại?” 
Hồng y tiếp lời: “Mất hồn rồi, sao mà tỉnh lại dễ thế được.”

Việt Tiềm vừa nghe đã nghĩ, đây đâu phải mất hồn, rõ ràng là ngã từ trên xe xuống, sứt đầu mẻ trán, hơn nửa là không cứu sống nổi. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play