"Anh Lâm Dị." Trình Dương ngồi đối diện Lâm Dị đột nhiên ngẩng đầu lên: “Anh nói... ây da, bỏ đi bỏ đi.”
"Ờ." Lâm Dị cầm thìa lên, múc một thìa canh đưa vào miệng.
Trình Dương oán hận nói: “Anh Lâm Dị, sao anh không diễn theo kịch bản gì hết vậy? Bình thường vào mấy lúc kiểu này, anh phải tiếp tục hỏi chứ.”
Lâm Dị 'ừng ực' uống xong một ngụm canh, thành thật nói: “Bởi vì tôi muốn uống canh.”
Trình Dương vươn cổ, đến gần Lâm Dị: “Anh Lâm Dị, anh Lâm Dị, anh nghĩ chủ tịch của chúng ta sau chuyện này có chịu đả kích gì không?”
Lâm Dị uống canh, suy nghĩ một chút: “Chắc là không đâu.”
"Không ư?" Trình Dương gật gật đầu, tự nhủ: “Cũng đúng, dù sao anh ấy là chủ tịch hội sinh viên, cũng không phải chưa từng gặp qua phong ba bão táp kiểu này bao giờ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play