Quý Thường cười lạnh, cạn lời hỏi: - Con đứng đó đợi thật à? 
Túc Bảo gật đầu: - Dạ.
Bé đã đứng ngay ô gạch vuông vức kia, bé ngoan lắm, không chạy đi đâu lung tung cả, nhưng cuối cùng ba vẫn quên mất bé…
Túc Bảo nói tới đây, nụ cười trên khuôn mặt nhỏ dần vơi đi đôi chút. Bé nhẹ giọng hỏi: 
- Ba muốn vứt bỏ Túc Bảo đúng không ạ?
Thật ra bé cũng biết, ngay khi ba bỏ đi mà không buồn ngoảnh đầu lại thì bé biết dường như mình đã bị vứt bỏ. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play