Quỷ lăng nhăng vừa giải tán hết bọn quỷ liền đi tìm bà lão, nhưng lúc đến nơi đã nhìn thấy bà lão đang nằm trên mặt đất khóc lóc khiến ả không khỏi há hốc mồm. 
Cái quái gì đang diễn ra vậy, sao bà ta lại khóc thảm thương như thế? 
Ai mà không biết có lẽ họ còn cho rằng Túc Bảo đã giết cả nhà bà ta?
Túc Bảo đứng trước giường bệnh của cậu bé, em trai này còn nhỏ tuổi hơn bé, nhìn cậu bé cau mày, dù đang ngủ nhưng cũng không chịu đựng được sự đau đớn. Quả thực rất đáng thương, làm cho người khác không đành lòng. Song, em trai này đáng thương nhưng anh Tử Tích của bé cũng đáng thương mà. Nếu bé không quan tâm đến anh Tử Tích mà vị tha để em trai này “mượn” số mệnh của anh Tử Tích thì cuối cùng bé sẽ khiến anh Tử Tích phải nằm trên giường cả đời… Vậy nên bé không cần loại vị tha này, cho dù người khác nói cái gì, bé không cần là không cần, thà rằng có bị mắng chửi…
Tô Hà Vấn lặng lẽ nói tiếp: 
- Bà hiểu cho rõ được không, là bà hại người ta trước, mà bà lại trách cho chúng tôi sao? Đúng là ở đâu cũng có kiểu đánh tráo đạo đức…

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play