Hành lang bệnh viện vắng tanh, một “người” mặc quần áo bệnh nhân kéo theo cây rìu. Sau khi gã ngẩng đầu lên, có thể nhìn thấy rõ vết thương rộng bằng hai ngón tay ở trên cổ gã. Vết thương rất cùn, giống như bị lưỡi rìu chém mà thành vậy, thoạt nhìn có vẻ đầu và cơ thể chỉ có một lớp da nối lại với nhau, làm cho người ta rùng mình.
Tô Hà Văn nhìn rõ cảnh tượng này, mồ hôi lạnh đã ướt đẫm lưng từ lâu. Cổ người bình thường chỉ cần có một vết thương to như vậy thì đã đi đời nhà ma từ lâu rồi, nhưng “người” trước mắt này không những không đi đời nhà ma, mà còn nhìn về phía thằng bé cười một cách xảo quyệt, gã giơ rìu lên…
Từ trước đến nay Tô Hà Văn vẫn luôn điềm tĩnh và lạnh lùng, thằng bé thấy vậy thì co giò bỏ chạy. Giờ phút này thằng bé lộ ra dáng vẻ hoảng hốt mà một đứa trẻ nên có.
Mẹ nó… cứu với!
Kẻ cuồng giết người biến thái!
Tiếng rìu bị kéo lê theo sát ở phía sau, Tô Hà Văn dùng hết sức mình chạy về phía trước, thằng bé cảm thấy bản thân đã chạy ít nhất khoảng 200m, nhưng không biết tại sao vẫn ở chạy trên hành lang này mãi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT