Mộc Quy Phàm không đáng nhắc đến, cuối cùng vào thời khắc cuối cùng khi Tô Cẩm Ngọc chuẩn bị rời đi cũng được nhắc đến. Anh khoanh tay, bất đắc dĩ bật cười rồi lắc đầu. Anh đưa mắt nhìn theo Tô Cẩm Ngọc rời đi.
Nhà họ Tô hoàn toàn rơi vào trạng thái lặng ngắt như tờ. Trang viên to như vậy, trong chốc lát cứ như đã mất đi sắc thái hoạt bát. Vừa nãy vẫn còn náo nhiệt, bây giờ chỉ còn lại sự buồn bã. Mộc Quy Phàm bắt đầu hiểu ra, năm năm trước lúc không thấy Tô Cẩm Ngọc đâu nữa, nhà họ Tô đã suy sụp cỡ nào...
Túc Bảo dựa vào lòng Tô Nhất Trần, bé nhìn chằm chằm theo bóng dáng của Tô Cẩm Ngọc không hề chớp mắt. Mãi cho đến khi bóng dáng ấy biến mất hoàn toàn, không còn nhìn thấy được nữa.
- Tạm biệt mẹ, mẹ ơi, mẹ lên đường bình an...
Túc Bảo nói xong thì từ từ nhắm mắt lại. Trong giấc mơ bé đã tiễn mẹ đến đường Hoàng Tuyền, lên cầu Nại Hà.
Mạnh Bà bê một bát canh đến, sau khi mẹ uống xong rồi chép miệng một cái, mẹ phách lối nói: Thêm một bát nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT