Viện trưởng Vu giống như bị sét đánh, suốt 5 năm qua, bởi vì bà Tô làm phục hồi ở viện điều dưỡng nên mấy năm nay viện điều dưỡng trôi qua cực kỳ thoải mái, cơ sở vật chất đều là do nhà họ Tô quyên tặng. Cứ thiếu thiết bị chữa trị nào, không cần nói hai lời đã chuyển tiền cho rồi. Bao gồm cả kinh phí nghiên cứu, chi tiêu bồi dưỡng nhân tài,... mấy cái này đều do nhà họ Tô quyên tặng hết. Ngày tháng trôi qua cực kỳ thoải mái, đến mức viện trưởng Vu đã trở nên bành trướng...
Nhưng nghĩ đến chỗ dựa của mình thì viện trưởng Vu lại cứng rắn hơn. Những người đến viện điều dưỡng Sâm Lâm đều là người có tiền, thiếu một nhà họ Tô cũng chẳng sao. Không quyên góp thì không quyên góp thôi, không thiếu người muốn tranh giành quyên góp cho ông ta.
Ngành phục hồi này của ông ta được các chuyên gia có quyền lực và uy tín công nhận rồi, có rất nhiều bệnh nhân giàu có đều dựa vào quan hệ để tìm đến ông ta. Đúng là bà Tô là người bệnh giàu nhất của ông ta, nhưng chắc chắn không phải là bệnh nhân tôn quý nhất của ông ta. Dù sao những bệnh nhân vừa có tiền vừa có quyền ông ta cũng không thiếu, nhà họ Tô cứ chờ đó mà hối hận đi!
Cuối cùng viện trưởng Vu cũng không thèm quay đầu lại mà đi luôn rồi, đi đến cửa tháng máy còn ngoái đầu lại liếc mắt nhìn một cái, xem xem nhà họ Tô có ai đuổi theo không, cuối cùng ông ta thất vọng.
- Hừ.
Viện trưởng Vu càng nghĩ càng tức không thôi, ông ta nghiêm mặt nói với trợ lý đang xách đồ ở bên cạnh:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT