Hai mắt Tô Tử Tích lặng lẽ đỏ lên, cảm thấy bản thân như thế này thật đáng thương, liền đẩy Túc Bảo ra.
Tô Hà Vấn mới chợt nhớ ra, lúc còn nhỏ có một lần thím hai và bà nội đã xảy ra một cuộc cãi vã lớn. Có lẽ vào khoảng thời gian em gái Hàm Hàm chào đời, cũng là thời điểm sau khi cô Cẩm Ngọc mất tích và bà nội bị bệnh nặng phải ngồi xe lăn.
Thằng bé chỉ nhớ Tô Tử Tích khóa cửa rồi không chịu ăn cơm, bà nội bưng cơm lên tầng kết quả là thím Hai nói rằng bà nội chiều hư Tô Tử Tích. Sau đó lại nói con của thím Hai thì để tự thím Hai dạy, một người mẹ chồng mẫu mực không nên can thiệp vào chuyện gia đình con dâu.
Cũng chính là khi đó, bà nội liền chuyển đến viện dưỡng lão rồi không quay về nữa —— Tô Hà Vấn nhớ rõ ngay từ đầu sau khi bà nội bình phục sức khỏe sẽ trở về nhà, nhưng sau đó bà nội lại bị liệt không thể đứng dậy khỏi giường.
- Hình như anh còn gõ cửa phòng em, nhưng em lại không mở cửa, còn bảo anh cút đi. - Tô Hà Vấn cau mày nói.
Thằng bé thật sự không biết rằng khi đó Tô Tử Tích đã rơi từ tầng hai xuống và bị thương. Thím Hai nói rằng Tô Tử Tích chỉ là bị cảm và hơi yếu một chút, lại cố tình nổi giận để tranh giành sự yêu thương với em gái Hàm Hàm. Thím Hai không cho phép người trong nhà nhúng tay vào, còn nói rằng “nuôi con trai bằng sự nghèo khó, còn nuôi con gái bằng sự giàu có - đàn ông con trai phải có lòng dạ cứng rắn lên, con hư tại mẹ” gì đó...
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT