Túc Bảo ngoan ngoãn ôm lấy cánh tay ông Tô, điềm tĩnh hỏi:
- Ông ngoại, có phải ông không muốn Túc Bảo đi không?
Ông Tô mím môi, lúc cục bột nhỏ trở nên điềm tĩnh hiểu chuyện luôn khiến người ta phải đau lòng.
Ông thở dài, nói: - Đúng vậy, ông ngoại không nỡ.
Giống như đóa hoa yếu ớt xinh đẹp mình cẩn thận che chở, không muốn để ai nhìn thấy. Nhưng nhớ lại trước kia Cẩm Ngọc cũng được bọn họ che chở như vậy, cuối cùng vẫn chưa nhìn thấy cảnh đẹp của thế giới này đã ra đi trong tiếc nuối rồi. Ông muốn cho cục bột nhỏ tất cả những điều tốt đẹp trên đời, để bé thấy thế giới càng rộng lớn hơn…
Túc Bảo dựa vào ông Tô, suy nghĩ rồi hỏi:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT