Cuối cùng, đống sách này đã được Túc Minh Ca giải quyết xong, so với những người đồng đội khác đang đỏ mặt tía tai, anh bình tĩnh hơn rất nhiều, giống như đang ôm một chồng sách văn học, vẫn bình tĩnh như cũ.
Lục Úy Lam quan sát mọi người trong SGL một chút, nói với 6362, “Nhìn thấy chưa, không hổ là xuất thân từ gia đình nuôi heo, bình tĩnh như vậy, không giống như những người khác, kích động đến mức mặt đỏ tía tai."
6362: ??? Là…Là như vậy sao? Sao nó lại cảm thấy vẻ mặt này của con người được gọi là xấu hổ mà nhỉ.
Ra khỏi tiệm sách, Lục Úy Lam vẫn hào hứng như cũ, túm lấy từng người trong đội đang đỏ mặt, giới thiệu cho họ về những cuốn sách mình đã mua. Y nhấn mạnh những ưu điểm nổi bật của từng cuốn sách và cuối cùng còn tặng cho mỗi người trong đội SGL một cuốn.
Dưới ánh mắt chân thành của cậu em trai tóc xanh, các thành viên của đội SGL buộc phải nhận lấy món quà "nặng nề" này, và dưới ánh mắt “dịu dàng” của đội trưởng mình, họ liên tục đảm bảo rằng họ sẽ đọc kỹ khi về nhà.
Lục Úy Lam rất hài lòng, vỗ vỗ vai những “trẻ nhỏ dễ dạy”, và cuối cùng dành cho Túc Minh Ca lời khen ngợi cao nhất, "Người ta thường nói 'người cùng thuyền thì có chung chí hướng', hôm nay em mới cảm nhận được, những người bạn của anh trai em cũng là những người có tài năng chăn heo, là những trụ cột của nghề trồng trọt."
Các thành viên của đội SGL: ?????? Câu này nghe có vẻ như là một lời khen, nhưng nghe sao lại kỳ lạ thế? Mọi người đều nhất trí mà nhìn chằm chằm vào Túc Minh Ca, ý tứ rất rõ ràng: Đội trưởng à, anh nghĩ sao về lời khen này?
"Ừm, em cũng phải cố gắng lên." Túc Minh Ca một tay cầm lấy chiếc ba lô đầy sách của Lục Úy Lam, tay kia xoa cái đầu xanh của Lục Úy Lam, tỏ vẻ như đã tiếp thu lời khen.
Lục Úy Lam gật đầu nghiêm túc, "Cứ yên tâm, em sẽ cố gắng." Sau khi tốt nghiệp, mình nhất định sẽ được anh trai công nhận về lĩnh vực chăn heo!
Vì buổi tối còn hẹn đánh trận giao hữu, hai bên cũng không hẹn ăn tối, Túc Minh Ca giống như đang chăm sóc trẻ con vậy, đeo chiếc "ba lô nhỏ" nặng nề cho Lục Úy Lam, sau đó nhìn cậu thiếu niên tóc xanh bước đi nhẹ nhàng như mang theo một túi bông.
Túc Minh Ca không khỏi thắc mắc cúi đầu, đưa tay xoa bóp bờ vai hơi nhức mỏi của mình, chẳng lẽ mình đã già rồi, không thể xách balo được nữa sao?
Khi bóng dáng của Lục Úy Lam biến mất, các thành viên của đội SGL mới bắt đầu thảo luận sôi nổi.
"Đội trưởng, đứa em trai này có vẻ ngoan hơn trong video nhỉ."
"Ừm, cứ tưởng là một thiếu niên trung nhị, hóa ra là một đứa trẻ yêu thích học tập."
"Chỉ là những cuốn sách tham khảo ngoài giờ học có hơi lạ một chút."
"À đúng rồi, dạo này sao không thấy Minh Tư đến chơi nữa, ai da, cậu đánh tôi làm gì?”
Chủ đề sôi nổi đột ngột dừng lại, chuyện nhà họ Lục ôm nhầm con hiện đang gây xôn xao trên mạng, Minh Tư kể từ đó cũng không xuất hiện trước mặt họ nữa, và Túc Minh Ca cũng chưa bao giờ chủ động nhắc đến, lý do không cần nói cũng biết.
Ai ngờ lúc này Túc Minh Ca lại lên tiếng, "Cậu ta đã đổi tên thành Lục Minh Tư rồi, lần sau gặp mặt đừng gọi nhầm nữa." Giọng điệu lạnh lùng không có gợn sóng gì, giống như đang nói mình sáng nay đã ăn bánh quẩy, uống sữa đậu nành vậy.
Các thành viên của đội SGL đều sửng sốt một lúc, nhìn Túc Minh Ca không có phản ứng gì, không biết có nên lên tiếng an ủi hay không.
Về Túc Minh Tư, không phải, là Lục Minh Tư, thực ra mối quan hệ của cậu ta với các thành viên của đội SGL cũng rất vi diệu. Lục Minh Tư tuy không phải là người của câu lạc bộ, nhưng đã từng có một thời gian dài cậu ta ở trong câu lạc bộ.
Cho đến nay, những người trong câu lạc bộ SGL vẫn nhớ ngày Túc Minh Ca đến ký hợp đồng, khi đó câu đầu tiên mà Túc Minh Ca hỏi sau khi xem xong hợp đồng là, “Có thể cho em trai tôi đến ở cùng không?”
Vì vậy, một thành viên không ở đội đã xuất hiện trong câu lạc bộ SGL. Lục Minh Tư bình thường không thích nói chuyện và hoàn toàn không có hứng thú với trò chơi. Mặc dù hai bên đã ở chung một mái nhà trong hai năm, nhưng mối quan hệ giữa họ dường như bị mắc kẹt ở một điểm nào đó. Mối quan hệ giữa hai bên luôn ở trạng thái không xa không gần.
Thực hiện: Clitus x T Y T
Sau đó, khi Túc Minh Ca kiếm được tiền, Lục Minh Tư đã vội vàng chuyển đi. Mọi người mới nhận ra rằng, có lẽ trong mắt Lục Minh Tư, chơi game không phải là một việc đáng tự hào. Tuy nhiên, khi thể thao điện tử phát triển, quan điểm của công chúng cũng đang thay đổi dần. Thái độ của Lục Minh Tư đối với câu lạc bộ cũng dần dần thay đổi. Cậu ta thỉnh thoảng sẽ mua một số thứ đến thăm họ.
Vì là em trai của đội trưởng, các thành viên trong đội cũng không tiện đánh giá nhiều về Lục Minh Tư, hai bên cứ duy trì trạng thái cân bằng như vậy.
So với sự vui vẻ phấn chấn khi đi, bầu không khí lúc trở về đã ảm đạm hơn nhiều, mà khi họ mở cửa câu lạc bộ, họ mới phát hiện ra rằng họ đã lo lắng quá sớm. Huấn luyện viên nhà mình đã ngồi trên ghế sofa với vẻ mặt tức giận, máy tính bảng trên bàn đang phát lại cảnh họ mua sách cùng với cậu em trai tóc xanh trước đây không lâu.
Mọi người “…”
"Mọi người đều trở về rồi à? Ngồi xuống, cùng xem nào." Huấn luyện viên của SGL họ Văn, bình thường rất lịch sự, nhưng khi nổi giận thì cũng rất đáng sợ.
Mấy người họ thấy vậy liền làm mặt sầu, mỗi người ngoan ngoãn ngồi xuống ghế sofa, cho đến khi video kết thúc. Văn Yến gõ nhẹ lên bàn trà, "Biết bây giờ bên ngoài mọi người gọi SGL là gì không?"
"Chúc mừng các cậu đã nhận được biệt danh mới, đội chăn heo! Tối nay vẫn còn trận đấu giao hữu, tôi cũng không có yêu cầu gì khác, chỉ cần xem video này một trăm lần, Minh Ca, cậu theo tôi." Văn Yến đứng dậy đi lên lầu, gọi Túc Minh Ca theo.
Các thành viên trong đội đều nhìn chằm chằm vào Minh Ca với ánh mắt kiểu ‘tự lo đi anh trai’, sau đó ngoan ngoãn như những chú gà con tụm lại xem video.
Về vấn đề Lục Úy Lam đột nhiên xuất hiện này, Văn Yến thực sự rất đau đầu, "Cậu định nhận Lục Úy Lam à?"
“Xem duyên phận.” Túc Minh Ca trông có vẻ rất tùy ý, trạng thái cũng rất thảnh thơi, điều này khiến Văn Yến thở phào nhẹ nhõm. Hắn còn tưởng việc phát hiện ra em trai bị tráo đổi này sẽ gây cho Túc Minh Ca một cú sốc lớn, dù sao khi nghèo khó thì chính Túc Minh Ca đã bỏ học chơi game nuôi Túc Minh Tư, 16 tuổi, anh vẫn là một đứa trẻ, nhưng anh lại rất trưởng thành, cho dù bản thân ngày nào cũng ăn mì tôm, anh cũng không bao giờ đối xử tệ với đứa em trai này, sách vở cũng là xem sách của em trai dư lại, thậm chí quần áo đôi khi cũng sẽ mặc đồ em trai không mặc nữa. Khi hoàn cảnh của ngành công nghiệp thể thao điện tử lúc đó không tốt, tiền mà Túc Minh Ca kiếm được hầu như đều đổ vào đứa em trai này.
“Chậc…” Văn Yến gãi đầu, "Đây đều là chuyện gì vậy, thôi, nếu cậu có bất cứ ý định gì thì nói trước với tôi, tôi sẽ chuẩn bị trước, nhắc nhở bên phía Lục Úy Lam, gần đây tốt nhất đừng lên mạng."
Túc Minh Ca gật đầu tỏ vẻ đã hiểu, dạo này phong độ của đội không tốt, các anh hùng bàn phím trên mạng đang tìm kiếm lỗ hổng khắp nơi, họ hoàn toàn không phân biệt đúng sai, họ chỉ cần một nơi để trút giận, và hiện tại nơi trút giận này chính là Lục Úy Lam.
Biệt danh đội chăn heo của SGL được lan truyền nhanh chóng, Tiểu Thất tối hôm đó đã nhận được thông báo từ Túc Minh Ca, Tiểu Thất ngoan ngoãn gửi lại một biểu tượng cảm xúc con thỏ đang gật đầu.
6362 thấy vậy thì thắc mắc hỏi, [Tại sao biểu tượng cảm xúc của anh toàn là thỏ và cà rốt vậy?]
____ Truyện được edit và đăng tải miễn phí tại T Y T____
Tiểu Thất thở dài một hơi, "Ài ... cậu không hiểu, đây là nỗi nhớ về người thân."
6362 thực sự không hiểu, người như thế nào có thể cùng lúc có được thỏ và cà rốt là người thân chứ?
Ngày hôm sau là thứ bảy, Tiểu Thất dậy sớm, sau khi vệ sinh cá nhân và dọn dẹp thì bắt đầu lật đống sách đã mua về hôm qua. Tốc độ lật sách khiến 6362 cũng nghi ngờ có phải ký chủ cũng có chức năng rà quét hay không. Khi Tiểu Thất đang đắm chìm trong cuộc sống học tập hạnh phúc của mình, chuyện trên mạng lại không hề dần lắng xuống, mà sau khi được thổi phồng thì càng trở nên hot hơn.
Bởi vì tối qua, một đối tượng khác bị tráo đổi cuối cùng cũng xuất hiện. Văn Yến và những người khác có lẽ không ngờ rằng Lục Úy Lam một khi đã ngoan ngoãn thì thực sự ngoan ngoãn, ngược lại là một người khác đang “bốc cháy”. ( truyện đăng trên app TᎽT )
Lục Minh Tư trước tiên là ngụ ý cho biết mình đã trở về nhà họ Lục, khiến những người đã chờ đợi lâu cuối cùng cũng có được thông tin xác thực. Tiếp theo, cậu ta đại diện cho nhà họ Lục xin lỗi về hành vi của Lục Úy Lam, mong SGL đừng bận tâm. Cuối cùng, cậu ta nói rằng mình sẽ sắp xếp thời gian quay lại SGL thăm mọi người.
Toàn bộ bài viết trông rất hợp lý, trái ngược hẳn với Lục Úy Lam hôm qua. Cộng thêm việc kiểm soát dư luận thành công, hướng thảo luận của công chúng nhanh chóng trở thành: liệu người tài giỏi được quyết định bởi gen bẩm sinh hay môi trường nuôi dưỡng.
Đối với hai việc gen bẩm sinh và môi trường nuôi dưỡng này, hai bên không quen biết nhau đã tranh cãi không ngừng. Lục Úy Lam, Túc Minh Ca, Lục Minh Tư và Lục Hành Chỉ cũng vì vậy mà bị phân chia vào các phe khác nhau, giống như một thí nghiệm đối chứng quy mô lớn, mỗi người đều đang mong chờ kết quả thí nghiệm để chứng minh mình đúng.
Tại nhà họ Lục, Lục Minh Tư hài lòng tắt máy tính. Theo ký ức của cậu ta, SGL sau đó sẽ xuống dốc, cuối cùng thậm chí không có đủ tư cách tham dự vòng chung kết thế giới. Cuối cùng, tuyển thủ tài năng cũng sẽ dần dần mờ nhạt khỏi tầm nhìn của đại chúng. Nhưng thật ra Lục Úy Lam nói đúng một điều, sau khi giải nghệ, Túc Minh Ca mở một cái Nông Gia Nhạc, trở thành một điểm đến nổi tiếng không lớn không nhỏ trên mạng, quả thực cũng có không gian nuôi heo.
Lục Minh Tư mỉm cười nhẹ khinh thường, đời này e rằng Lục Úy Lam cũng chỉ có thể đạt đến mức độ này. Về phần Túc Minh Ca, trong lòng Lục Minh Tư có chút phức tạp, Túc Minh Ca đối xử với cậu ta tốt, nhưng cũng chỉ có vậy thôi. Anh không thể mang lại cho cậu ta nhiều thứ hơn nữa, cũng không thể bù đắp cho những gì cậu ta đã mất trong những năm bị tráo đổi, cùng lắm thì cuối cùng, cậu ta sẽ cho Túc Minh Ca điều kiện sống giống như kiếp trước.
Tiểu Thất vẫn chưa biết mình đã trở thành con chuột bạch trong cuộc thí nghiệm quy mô lớn trên mạng. Y đang ở nhà đọc sách ngon lành thì đột nhiên điện thoại nhận được một đống tin nhắn. Mở ra xem thì thấy, hoặc là hỏi y bây giờ là họ Lục hay họ Túc, hoặc là hỏi khéo về thái độ của nhà họ Lục, tất nhiên cũng có người rủ y đi chơi để thăm dò thực hư.
Nghĩ một lúc, Tiểu Thất cuối cùng cũng gửi một tin nhắn cho mọi người, "Đang mải học, đừng làm phiền."
Những người nhận được tin nhắn đều "......" Một CẬU ẤM ăn chơi như cậu mà lại học được cách né tránh người khác à? Lý do này thật không đáng tin, lừa quỷ, quỷ cũng không tin được!