Những người sống sót mới đến chỉ biết đứng đực ra nhìn người dân trong căn cứ Hạ Châu náo nhiệt bận rộn như đang đón tết, trên khuôn mặt ai cũng tràn đầy niềm vui chân thành, dường như họ vẫn đang sống trong thời bình chứ không phải trong hoàn cảnh nguy cơ tứ phía hiện giờ.
Có lẽ vì hiếm khi được mùa nên mỗi người dân ở Hạ Châu đều rất bận rộn, sau đó thậm chí còn có trẻ em đến hỗ trợ. Ngay cả củ cải dại Tiểu Thập cũng không tới quản lý nhóm người sống sót mới tới này, dù sao cũng có một đàn xác sống đang chờ nó đến cải tạo, cải cũng phải làm chính sự mà.
Vì vậy, những người sống sót có thể tự do đi lại trong căn cứ Hạ Châu, việc đầu tiên họ cần làm đương nhiên là tìm hiểu xem tại sao những người này lại muốn bắt nhiều xác sống cấp cao như vậy, cho dù chỉ để nghiên cứu thì số lượng cũng nhiều quá rồi đấy, nếu quản lý hơi ẩu chút thôi thì cũng có thể dẫn đến việc virus xác sống nhanh chóng lây lan trong căn cứ, dẫn đến việc toàn bộ căn cứ bị hủy diệt.
Đi theo chiếc xe ba bánh chở xác sống, những người sống sót đến được một nhà máy, có rất nhiều người đang ra ra vào vào, nhưng lũ xác sống bị chuyển vào lại không có con nào bị chuyển ra ngoài.
Nhậm Phạn chặn một người dân Hạ Châu đang chuẩn bị rời đi, tò mò hỏi: “Này người anh em, cho hỏi nhà máy này làm gì thế?”
Người bị ngăn lại có chút không vui, rõ ràng là đang vội, thế nhưng vẫn trả lời câu hỏi của Nhậm Phạn: “Đây là trang trại phân bón, sản xuất phân bón chất lượng tốt nhất nơi đây.”
Những người sống sót đồng thời run rẩy, trong lòng loáng thoáng có suy đoán, nhưng suy đoán này hiển nhiên khiến bọn họ cảm thấy không thoải mái lắm, nụ cười của Nhậm Phạn trở nên hơi cứng ngắc, "Còn những xác sống đó thì sao?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT