Mọi người ngạc nhiên nhìn Lục Úy Lam bò dậy từ trên mặt đất, vỗ vỗ vết bụi trên người, động tác nhẹ nhàng tùy ý, như thể người vừa ngã từ tầng 3 xuống không phải y. Mà dưới chân y là phần lan can rơi xuống cùng, đúng như lời Lục Úy Lam nói, có vài mảnh sắt bén nhọn dựng đứng trên mặt đất.
Có vẻ màu sắc và chất liệu của miếng sắt đó giống với lan can, có lẽ là rơi ra từ lan can bị gãy, chỉ là nó trùng hợp cắm thẳng đứng xuống đất, bị Lục Úy Lam đè xuống.
Nhìn thấy Lục Úy Lam bình an vô sự, nhất thời mọi người không biết nên cảm khái vận may của y quá tốt hay quá xui xẻo. Hiển nhiên, hình tượng dịu dàng trước sau như một của Trình Nhiên cùng phản ứng khóc đến chết đi sống lại của bà ta vừa rồi không khiến người ta nghi ngờ.
Lúc Lục Úy Lam đứng dậy, Trình Nhiên theo bản năng lùi lại vài bước, bà ta bị tình huống hiện tại làm cho choáng váng, nhìn Lục Úy Lam, trong mắt mang theo chút sợ hãi.
Tiểu Thất nhếch miệng cười: "Mẹ, sao mẹ lại đẩy con? Con nói muốn rời khỏi nhà họ Lục chứ không muốn chết nha, đầu con đau quá!"
Nghe vậy, Trình Nhiên sụp đổ, trong mắt bà ta, hình tượng của Lục Úy Lam trở nên cực kì đáng sợ, nhất là nụ cười kia, giống như một con ác quỷ đòi mạng, bà ta không khống chế được mà liên tục lùi lại phía sau, vừa định nói gì đó, lại đột nhiên bị Lục Hiếu Chi đỡ được.
Ánh mắt Lục Hiếu Chi nhìn Trình Nhiên mang ý trấn an, rồi ông ta nhìn về phía Lục Úy Lam: "Úy Lam, dọa con sợ rồi. Lan can đã lâu không sửa nên đã hỏng, sao con lại trách mẹ được? Vừa nãy bà ấy cũng bị dọa sợ mà."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play