Ốc bối rối đợi một lát không thấy Đại Bạch đi ra, nhưng ốc biết Đại Bạch nhất định đang ở gần đây nên ốc bắt đầu nhẹ nhàng khuyên giải: “Chỉ là rồng phai màu thôi mà? Chuyện bình thường thôi, ốc còn biết một con rồng bị rụng lông chân nữa."
Nước biển cuộn lên một chút như đang giãy dụa.
Thấy vậy, Tiểu Thất cố gắng nói: "Anh biết bút thần chứ, nó chính là cái lông chân rồng bị rớt kia, phai màu cũng như rụng lông thôi, đều là chuyện thường, cũng không hẳn là chuyện xấu."
Một cái đầu rồng ngoi lên khỏi mặt nước biển, tràn ngập cảm giác ấm ức làm ốc vô cùng đau lòng: “Em có thể nhuộm màu cho Đại Bạch, ở chỗ hộp thư nhỏ có rất nhiều thuốc nhuộm. Đại Bạch muốn màu gì cũng đều có hết, mỗi ngày đổi một màu cũng không sao."
Rào một tiếng, Đại Bạch cuối cùng đã chịu ra khỏi biển, cái đầu to tiến đến trước mặt ốc. Tiểu Thất ngẩng đầu lên, vỗ nhẹ vào đầu rồng khổng lồ: "Đại Bạch dù có là màu gì vẫn đẹp, thậm chí cả rồng ngựa vằn cũng đẹp!"
Đại Bạch tưởng tượng ra hình ảnh ấy: "..." Không được, anh không chấp nhận nổi!
Khi bí cảnh sắp kết thúc, rất nhiều tu sĩ tụ tập trên bờ cát chờ truyền tống. Đương nhiên, có một số người vẫn đang chạy đua với thời gian để đánh bắt hải sản hoặc tìm kiếm những thiên tài địa bảo khác.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play