Tuy phòng phát sóng trực tiếp đã đóng nhưng sự việc càng ngày càng trở nên nổi tiếng hơn, đối với những vở kịch của các gia tộc lớn như này, sự nhiệt tình của quần chúng hóng hớt luôn rất cao, lúc này họ lần lượt trở thành những chuyên gia phá án, có ý định phân tích những hành vi trong quá khứ của Kim Ngữ Hương để dự đoán những sự việc sắp tới. Tất nhiên, Mục Vân Khởi với tư cách là con ruột của Kim Ngữ Hương cũng không thể tránh khỏi bị ảnh hưởng.
Có người cho rằng nếu ông cụ Mục đã yêu chiều Mục An Thất thì Kim Ngữ Hương yêu chiều Mục Vân Khởi cũng không có gì sai, dù sao cũng là con ruột cho nên phương pháp cũng có hơi cực đoan. Nhưng quan điểm này vừa xuất hiện đã lập tức bị chỉ trích te tua tơi tả, yêu chiều của người ta thì công khai chính trực, yêu chiều của bà ta thì là loại bỏ những người khác, tính chất hoàn toàn không giống nhau, không thể coi là cùng một loại được.
Mục Vân Khởi nhìn hướng dư luận trên mạng, biết rằng bất kỳ sự minh oan nào vào thời điểm này cũng sẽ dẫn đến sự công kích tập thể, vì thế cậu ta đã từ bỏ việc thăm dò, cuối cùng cũng buộc phải ý thức được rằng cậu ta không thể nào cứu được Kim Ngữ Hương. Trong nỗi lo sợ bất an, cậu ta đã đến phòng giam giữ. Cách nhau một lớp song sắt, hai mẹ con gặp nhau, nhưng khung cảnh lại có vẻ rất lúng túng, im lặng một lúc, cuối cùng Mục Vân Khởi là người lên tiếng trước.
“Mẹ, con xin lỗi.” Mục Vân Khởi nói xong cũng xúc động, cậu ta cúi đầu lấy tay che mắt, thấp giọng nức nở: “Con xin lỗi, con xin lỗi, nhưng con cũng không có cách nào khác, nhà họ Mục đã bỏ rơi chúng ta rồi, không có ai quan tâm chúng ta cả, con không biết hiện giờ nên làm thế nào nữa.”
Kim Ngữ Hương lạnh lùng nhìn đứa con mình yêu thương từ nhỏ đến lớn, trong lòng có nhiều cảm xúc lẫn lộn, tuy nhiên bà cũng biết mình không có khả năng trốn thoát, việc Mục Vân Khởi làm ngày hôm đó thực ra là lựa chọn tốt nhất, nhưng biết là một chuyện, nhưng về mặt tình cảm thì vẫn khiến lòng bà ta nguội lạnh, “Hôm nay con đến đây làm gì?”
Mục Vân Khởi lau nước mắt, ngẩng đầu ngước nhìn Kim Ngữ Hương dường như đã già đi rất nhiều chỉ sau một đêm, “Mẹ, hiện giờ dư luận bên ngoài không tốt cho con, cho nên con hy vọng...... con hy vọng......”
“Mẹ hiểu rồi.” Kim Ngữ Hương cắt ngang lời Mục Vân Khởi: “Con hy vọng mẹ thừa nhận tất cả đúng chứ?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play