Không chỉ quan viên Lâm Châu sợ hãi, mà tâm trạng của các binh sĩ được triệu tập lại càng thêm thăng trầm, bởi vì lúc đầu khi được triệu tập còn tưởng có cơ hội kiến công lập nghiệp, cho nên mới hết sức phấn khởi mà xuất phát, nhưng sau khi lên thuyền, thì mới biết phải đi tiêu diệt cướp biển, cho nên trong khoảnh khắc đó họ đã bị sốc đến mức quên biểu lộ cảm xúc.
Thấy vậy, Tiểu Thất không khỏi khen ngợi Đại Bạch, "Những tướng sĩ được Đại Bạch triệu tập quả nhiên không tệ, đối mặt với nhiệm vụ tiêu diệt cướp biển mà mặt không đổi sắc luôn kìa." Không giống như ốc, ốc còn kích động nhất quyết đòi đi theo tới đây, xem ra, ốc còn kém xa rồi.
Tất cả tướng sĩ: "..."
Được khen, các tướng sĩ cũng chỉ có thể tiếp tục duy trì biểu cảm gió thoảng mây bay, đặc biệt là sau khi nhìn những người khác, phát hiện mọi người đều bình tĩnh như nhau, thì ai nấy càng cảm thấy mình không thể là người đầu tiên gục ngã được.
Bằng cách này, mấy con thuyền chở những người lính bình tĩnh liền bắt đầu ra khơi, hướng về hòn đảo nhỏ đã điều tra ra có bọn cướp biển trú ngụ.
Theo con thuyền dần dần tiến ra biển rộng, tâm trạng của tướng sĩ trên thuyền càng căng thẳng nặng nề, cuối cùng, một vị tướng lĩnh bị đám đông đẩy ra ngoài, người nọ bước đến bên cạnh Đại Bạch và Tiểu Thất, do dự một lúc bèn mở miệng hỏi: "Vương gia, Phật Ưu sư phụ, không biết trong trận chiến này chúng ta có tư liệu gì về đám cướp biển cần tiêu diệt hay không, để còn có thể cung cấp cho anh em tham khảo, hơn nữa cũng để chúng ta sớm thương nghị chiến lược tác chiến trong trận chiến này." 
Tiểu Thất nhìn Đại Bạch: "Đại Bạch, anh có sách lược gì không?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play