Không lâu sau, bữa tối đã được mang đến, tuy không có cải thìa hay tay gấu, nhưng hương vị vẫn ngon lành, chỉ là hơi ít thịt. Rõ ràng, việc mang theo thịt không phải là lựa chọn tốt nhất cho người đi săn. Nhưng ai đâu ngờ rằng từ khi vào rừng đến nay, đội ngũ nhà họ Chu chỉ gặp được một con thỏ, thậm chí đến cuối cùng cũng không ăn được nó.
Sau khi ăn tối xong, Tiểu Thất và Đại Bạch trở về lều để chăm thỏ trắng, dường như nó cũng biết ai đã cứu mình nên rất thân thiết với hai người, thậm chí Tiểu Thất còn dạy thỏ cách sử dụng móng vuốt, lăn và các hành động khác. Đại Bạch vui vẻ vỗ tay khen ngợi, nhưng Tiểu Thất lại cảm thấy con thỏ này không thông minh lắm, trông chẳng giống thỏ nhà mình chút nào.
Người hầu khuyên Mạnh Thất mãi nhưng không có kết quả nên đành từ bỏ, quyết định tự mình tìm cách. Tuy nhiên, sau khi quan sát được một lúc, cậu ta lại phát hiện rằng người nhà họ Chu đứng đầy bên ngoài, vì thế không có cách nào lặng lẽ rời đi hết. Tiếp đó, người hầu lại quay đầu nhìn hai người đang chơi đùa vui vẻ, cậu ta bỗng dưng chỉ muốn nằm yên chờ chết mà thôi.
Dù con người ta có đang nôn nóng thế nào thì thời gian vẫn không ngừng trôi qua. Bóng đêm dần bao phủ, bên ngoài cũng dần trở nên yên tĩnh hơn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT