Tiểu Thất nhìn hai con vẹt lảm nhảm cả ngày còn lắc qua lắc lại hết ăn rồi ngủ, liếc mắt: “Nhiều chuyện! Bay mười vòng rồi mới được về.”
Hai con vẹt nhìn nhau, kêu lên một tiếng, rồi phần phật tung cánh bay đi.
Xử lý hai con vẹt xong, Tiểu Thất quay đầu: “Đừng để ý, tuy hai con vẹt này rất thích nói chuyện, nhưng không thông minh lắm, nếu chuyện đã kết thúc, vậy thì cứ để như thế đi, muốn ăn tối không? Ta còn một ít rau trộn với cà rốt, cải xào, khoai tây hầm cải, còn có cả củ cải ướp cay.”
Yến Hành vốn định hỏi về vận xui, nhưng lời đến bên miệng đã bị chặn giữa đường, cuối cùng đành lúng túng từ chối. Trong lòng Tạ Lân Phong không hề tin mấy chuyện vận xui này, hắn là người hoàng thất, thậm chí tương lai có thể ngồi vào vị trí kia, sao có thể sợ mấy chuyện xui xẻo.
Nhưng mà hắn cũng tò mò về cây cối sum xuê trong viện của Tiểu Thất, muốn tìm hiểu nguyên nhân.
Nghe vậy, Tiểu Thất không thể nói là vì mình ngứa tay, giữa tiếng gào rú của 6362 mà bố trí trận pháp để ổn định nhiệt độ. Đành mang theo vẻ mặt vô tội: “Không biết nữa, ngủ một giấc dậy đã thấy thế rồi, có thể là do cá chép, hoặc là do hai con vẹt kia.”
Đáp án này hiển nhiên không thể làm vừa lòng Tạ Lân Phong, hắn hơi bất mãn nhìn Tiểu Thất, Tiểu Thất trước sau như một luôn bày ra ánh mắt vô tội. Sau đó Tạ Lân Phong hừ một tiếng, không chất vấn nữa. Có thể làm hoa nở vào mùa đông, có được cách làm này đương nhiên là càng dệt hoa trên gấm, nhưng không chiếm được, cũng không có sức ảnh hưởng lớn gì, danh vọng của hắn không phải chỉ cần vài bông hoa là đạt được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT