Hứa Nhược quay người lại, miệng mỉm cười một cách chuyên nghiệp với Lý Duy: "Ui, Giám đốc Lý, thật trùng hợp. Anh cũng đến ăn ở đây à? Xin lỗi, hôm nay tôi có việc gấp, tôi xin phép đi trước nhé!"
Hứa Nhược đưa mắt đầy biểu cảm kỳ quặc về phía Lý Duy, sau đó vội vàng nắm lấy tay Dịch Mộng nhanh chóng rời đi.
"Ê..." Lý Duy lầm bầm: "Tại sao lại bỏ đi nhanh vậy?"
Giọng nói hết sức thất vọng.
"Người kia là ai vậy?" Giang Hoán hỏi.
Lý Duy nhếch môi, vừa hứng khởi vừa bất ngờ, "Giang Hoán, đúng là nhắc Tào Tháo, Tào Tháo tới ngay.”
Biểu hiện của Giang Hoán cuối cùng cũng có sự thay đổi nhỏ. Anh ngước lên nhìn Lý Duy.
Ý của Lý Duy, cô ấy là…?
"Làm sao, xinh gái chứ?" Lý Duy nhìn chằm chằm Giang Hoán.
Giang Hoán nhìn về phía cửa, người đi đường và xe cộ qua lại tấp nập. Người vừa rời đi đã không thấy bóng dáng đâu.
Giang Hoán nhìn Lý Duy một cái, phun ra hai từ, "Nông cạn."
"Ôi chao, Giang Hoán, tình huống gì đây chứ? Cậu có hứng thú với người kia đúng không?"
Giang Hoán chỉ nhìn Lý Duy, ánh mắt không có chút thay đổi.
"Được rồi.” Lý Duy đập bàn đứng dậy, “Tôi không nói nữa, cậu lớn rồi, tự biết xem xét."
Nói xong, Lý Duy ra quầy để thanh toán.
Hứa Nhược giữ chặt tay Dịch Mộng và đi nhanh về phía ngoài. Dịch Mộng thở gấp gáp hỏi: "Có chuyện gì vậy? Người kia là ai vậy?"
"Anh ấy là quản lý của công ty trực tuyến..." Hứa Nhược ngập ngừng nói.
"Wow! Vậy anh ấy rất quen biết với người đối diện?"
"Người đối diện..." Hứa Nhược vẫn cảm thấy hơi kỳ lạ khi nghĩ về điều này, "Có vẻ như là Giang Hoán..."
"Thật, thật vậy sao?"
"Tớ cũng không chắc lắm..."
Dịch Mộng rõ ràng đã tin vào điều này, "Vậy thì gần nước lợi trời, cậu phải nắm bắt cơ hội đấy!"
"Liên quan gì đâu, tớ nắm bắt cơ hội gì chứ..."
Hứa Nhược cảm thấy bị nhìn trúng tim đen, cơ thể căng thẳng tới mức nóng bừng.
Khi hai người trở về đã là buổi chiều, cả hai đều bận rộn với công việc của mình. Hứa Nhược ngồi trước máy tính, không có ý tưởng gì về video mới, đầu óc cô chỉ đang lặp lại khoảnh khắc gặp anh ở nhà hàng, cũng như ɕảɷ ɠıáɕ ấm áp khi chạm vào tay anh khi cô nhận lầy túi xách.
Đến lúc sáu giờ chiều, Hứa Nhược cảm thấy tâm trạng của mình hôm nay không tốt, nên cô quyết định đăng trạng thái thông báo hôm nay không livestream.
Thành ra Hứa Nhược có một buổi tối rảnh rỗi, rảnh quá không quen chút nào. Ma xui quỷ khiến thế nào, Hứa Nhược lại vào phòng livestream của Giang Hoán.
Giang Hoán cũng giống như Hứa Nhược, cả hai đều livestream vào lúc sáu giờ chiều hằng ngày.
Giang Hoán là một người thực sự rất ít nói. Lúc đấu đôi mà anh vẫn còn nói rất ít không kể đến lúc lúc đấu đơn, gần như không mở miệng luôn.
Nhưng khi Giang Hoán cất tiếng, Hứa Nhược tự động gắn giọng nói ấy với khuôn mặt ưu tú vừa gặp, rồi cô phát hiện ra rằng không có bất cứ sự không ăn khớp nào cả, giọng nói đặc biệt này chắc chắn thuộc về khuôn mặt đó.
Hứa Nhược thở dài không thôi. Ông trời lại thiên vị nữa rồi.
Trận đấu này là bản đồ rừng nhiệt đới, Giang Hoán vẫn chọn Trụ sở huấn luyện như thường lệ. Sau khi mở dù, Giang Hoán kéo tầm nhìn xem xung quanh. Mọi người nhảy dù xuống như há cảo rơi vào nồi hấp.
Sau khi hạ cánh, Giang Hoán không may mắn lắm, sau khi tìm kiếm quanh căn phòng, anh mới tìm thấy một khẩu súng, nhưng chỉ mới nhặt lên, tiếng bước chân xung quanh bắt đầu dồn dập.
Trong thời điểm mọi người mới chỉ mới hạ cánh và chưa tìm đủ trang thiết bị, đây là thời điểm dễ tấn công và cũng là thời điểm dễ bị tấn công nhất.
Người đó đã vào trong, nhưng Giang Hoán chỉ mới nhặt được súng, chưa nạp đạn nên hoàn toàn không thể bắn được.
Người đó nhắm bắn vào Giang Hoán, thanh máu của Giang Hoán cũng đang giảm nhanh chóng, anh không thể phản công, chỉ có thể di chuyển vào vị trí ẩn nấp.
Sự di chuyển linh hoạt chuẩn chỉnh như sách giáo khoa này khiến đối thủ không kịp trở tay. Bắn chệch vài phát vào không trung.
Giáp cấp hai, không mũ bảo hiểm, thanh máu của Giang Hoán chỉ còn một nửa.
Dù tốc độ nạp đạn rất nhanh, nhưng trong tình huống căng thẳng như vậy, mỗi giây đều như kéo dài ra vô hạn. Cuối cùng, sau khi đạn nạp đầy, Giang Hoán không mở ống ngắm, bắn thẳng vào vùng bụng của đối phương.
Trong mưa đạn, cả hai đều đang bị thương, thanh máu của Giang Hoán cũng đang giảm nhanh chóng.
Cuối cùng, khi Giang Hoán chỉ còn một chút máu, tiếng súng dừng lại.
[Bạn đã sử dụng M416 loại bỏ yingweng.]
Thanh máu của Giang Hoán đã cạn kiệt, chỉ còn lại một ít.
Đòn phản công cuối cùng trong giây phút sinh tử.
[Quá tuyệt vời!]
[Khóa máu, thật sự thực hiện được! (Nhãn dán đầu chó)]
"Khóa máu" là một loại hack, khi bật "khóa máu", người chơi bất kể có bị địch bắn hay bị trúng độc, thanh máu vẫn không bao giờ cạn kiệt, ở một khía cạnh nào đó, gần như bất khả chiến bại.
Tất nhiên, khán giả trong phòng livestream đang đùa, gọi đùa tình huống bị bắn gần chết, chỉ còn lại một đường máu là "khóa máu”.
Hiện tại, tạm thời an toàn, tâm trạng căng thẳng của khán giả cuối cùng cũng được giải toả, Giang Hoán ngồi góc phòng đang điều trị bằng thuốc.
Tuy nhiên, nếu Trung tâm huấn luyện không có nhiều người sao có thể gọi là thành phố sinh tử được? Giang Hoán vẫn chưa kịp sử dụng túi cứu thương mà bên ngoài phòng một lần nữa lại vang lên tiếng bước chân.
Bây giờ không còn thời gian để đợi hồi phục vết thương, người đó chắc chắn sẽ tiến vào và tấn công anh. Nhưng nếu không sử dụng thuốc, với chỉ một chút máu còn lại, không có cả mũ bảo hiểm, tình huống ngàn cân treo sợi tóc, có thể bị giết ngay tức khắc.
Hứa Nhược cảm thấy căng thẳng đến mức trái tim đập thình thịch trong lồng ngực.
Người bên ngoài dường như đang thăm dò xem có ai trong phòng, đi đi lại lại nhưng mãi không bước vào.
Sau đó, Giang Hoán nghe thấy âm thanh người đó rút chốt cửa.
Giang Hoán định ném lựu đạn giết tên ngoài cửa, nhưng việc nắm giữ lựu đạn cần vài giây, vào lúc này, anh không còn đủ sức.
Giang Hoán ngưng lại việc điều trị ngay lập tức, thừa dịp hắn nhặt lựu đạn, anh nhẹ nhàng đi tới gần cửa.
Chỉ một chút máu, gần như là cuộc đấu sinh tử.
Giang Hoán nắm lấy khẩu súng, không do dự, quyết liệt bắn chết tên ngoài cửa.
[Oa, tuyệt quá đi.]
[Đậu má nó!]
[Anh Hoán đẹp trai vãi chưởng...]
Hứa Nhược cảm thấy bản thân mình bị cuốn hút bởi cú đánh đặc biệt này, gần như không kìm được việc vỗ tay.
Sau khi xem cách Giang Hoán chiến đấu, Hứa Nhược hiểu tại sao anh ấy lại bị "kiểm tra" rồi.
Kỹ thuật giỏi như vậy, nếu họ không kiểm tra anh ấy, thì còn kiểm tra ai nữa?
Hứa Nhược thở dài một tiếng: Trời ơi, có lẽ cả đời này cô cũng không có cơ hội bị kiểm tra! Trời xanh ơi, xin hãy kiểm tra tôi đi!
Đúng lúc này, trên màn hình livestream bất ngờ xuất hiện một con thỏ lớn cực kỳ đáng yêu, màu trắng pha lẫn hồng, đeo ngang một chiếc rổ tre, bên trong đựng đầy cà rốt. Con thỏ lớn nhảy múa, thật đáng yêu.
Hóa ra có người đã tặng quà cho Giang Hoán.
Trong phòng livestream của Mitu Live có nhiều loại quà tặng khác nhau, giá rẻ nhất là cà rốt, chỉ có giá nửa tệ. Còn con thỏ trắng là món quà có giá trị cao nhất, giá một vạn tệ. Không chỉ vậy, đây cũng là một "sự kiện" cho tất cả khán giả. Chỉ cần nhấp vào con thỏ nhảy múa đó, khán giả có thể tham gia vào việc rút thăm.
Mỗi khi một khán giả tặng quà này cho người livestream, hệ thống sẽ gửi thông báo toàn ứng dụng, bất kể họ đang xem livestream gì, tất cả khán giả vào phòng livestream tặng quà đều có thể tham gia vào việc rút thăm.
Có giải lớn và giải nhỏ, đa số khán giả rút thăm chỉ nhận được phần thưởng rẻ và phổ biến nhất là một cây cà rốt. Tất nhiên, điều này không làm giảm đi phần hứng thú của mọi người mỗi khi nhìn thấy con thỏ trắng.
Đến cả những người nổi tiếng như Hứa Nhược, một streamer nổi tiếng trong khu vực giải trí cũng ít khi gặp được con thỏ trắng. Mà lúc này, cô thực sự cảm thấy rằng đợt chiến thuật tuyệt vời của Giang Hoán cực kỳ xứng đáng với con thỏ trắng đó. ( truyện đăng trên app TᎽT )
Một lượng lớn khán giả tràn vào phòng livestream. Độ nổi tiếng của phiên livestream của Giang Hoán được đẩy lên rất cao.
[Làm phiền rồi…]
[Lão đại quá giỏi!]
[Lão đại có mỏ vàng ở nhà hay là nhà ở trong mỏ vàng?]
Hứa Nhược cũng cảm thấy thú vị, nên nhấp vào con thỏ trắng.
Hệ thống thông báo: [Bạn đã tham gia rút thăm thành công!]
Sau khi rút thăm xong, khán giả ở đâu lại về phiên livestream đó. Dù sao, mọi người cũng không quá hy vọng sẽ trúng phần quà lớn nào cả.
"Cảm ơn “Hôm nay anh Hoán lại ăn gà” đã tặng con thỏ trắng."
Khi các streamer khác gặp tình huống như vậy, dù là những người thường xuyên nhận quà hay ít khi nhận quà, giọng điệu của họ theo lẽ thường ít nhiều có sự biến động, nhưng Giang Hoán thì ngược lại, giọng điệu bình thản như thể món quà trị giá một vạn tệ này không phải là của anh ấy vậy.
[Streamer này sao lại bình thản như vậy nhỉ?]
[Này lầu trên, streamer của chúng tôi vậy đấy, không cần để ý.]
Ẩn ý là: Kỹ thuật của anh giỏi, anh làm gì cũng đúng.
Hứa Nhược thầm tặc lưỡi, con người của Giang Hoán thật là... Không mấy quan tâm đến vật chất.
Trò chơi vẫn tiếp tục, sau khi hồi máu, Giang Hoán lại ra ngoài bắt đầu một đợt chiến đấu mới.
Chưa đến nửa phút, trên màn hình lại một lần nữa xuất hiện một con thỏ, nhưng lần này, con thỏ trắng đang ôm một hộp quà .
Kết quả đã được công bố.
Trong phòng trực tuyến, có người liên tục gửi tin nhắn:
[Cảm ơn lão đại vì một củ cà rốt nhé!]
[“Cơn mưa đã tạnh” +1 cà rốt]
[Biết ngày mà, giải thưởng lớn không đến lượt tôi...]
[Có giải là tốt rồi, tôi thậm chí còn không có cà rốt.]
Trên màn hình của Hứa Nhược cũng không có thông báo nào, cô cũng không quan tâm, cô chỉ tham gia cho vui thôi, cũng không ôm hy vọng nhiều.
Tuy nhiên, ngay lúc này, một khung hiện lên trong phòng livestream.
[Chúc mừng "Bên kia ánh trăng" nhận giải lớn: 100 cà rốt]
[Chúc mừng "Nhược Thủy Tam Thiên” nhận giải lớn: Con thỏ trắng bằng đồ chơi x1]
Chúc mừng "Nhược Thủy Tam Thiên” đã trúng giải thưởng lớn…
Không khí dường như đã đóng băng.
Không thể, không thể như thế được, Hứa Nhược thực sự mong muốn rằng các tài khoản người dùng trên Mitu Live đều trùng tên với nhau.
Tất nhiên, điều này là không khả thi.
Trong phòng livestream, vô số người đang bàn tán về cô.
[Đây không phải là streamer mà anh Hoán "đánh chết" cách đây vài ngày sao?]
[Là streamer đã chơi cùng anh Hoán vào buổi tối đó đúng không?]
[Em bắt quả tang chị nhé! Chị Nhược, chị trốn livestream để qua bên này xem livestream của anh Hoán nhé.]
[Còn trúng giải nữa cơ!?]
Hứa Nhược thật sự là không có lý do để biện minh, thầm nhủ: Mọi người nghĩ tôi muốn trúng giải à? Và cái con búp bê này là giải thưởng lớn ư?
Trời đất quỷ thần ơi, cô chỉ là click vào một cách tùy tiện, tham gia vào một lượt rút thăm mà thôi... Còn đây là giải thưởng?
Tại sao mỗi khi rút thăm trên Alipay không có được sự may mắn như thế này chứ?
Nhưng rất tiếc, lần cô trúng thưởng lại là trên livestream của Giang Hoán, thật là một cuộc hành quyết công khai! Bây giờ cô không chỉ bị khán giả bắt quả tang, mà chắc chắn là Giang Hoán cũng đã biết.
ɕảɷ ɠıáɕ này là gì đây? Giống như bạn đang lén stalk người yêu cũ nhưng kết quả lại không may, vô tình nhấn "thích" và thậm chí cả việc hủy like cũng không có tác dụng vì hệ thống đã thông báo đến máy của đối phương rồi.
Giang Hoán vừa mới hoàn thành một đợt giao chiến, đang dọn dẹp chiến trường, giờ anh mới có thời gian đọc bình luận trong khung chat.
Vậy là... cô ấy đang xem livestream của mình à?
Trên màn hình, nhân vật trong trò chơi vẫn im lặng như mọi khi, nhặt súng, nạp đạn, giao tranh, tất cả diễn ra một cách liên tục.
Tất cả mọi người đều không biết, ở nơi họ không thể nhìn thấy, khóe miệng Giang Hoán cong lên một nụ cười.