Mười rưỡi tối, buổi livestream mới kết thúc. Lúc này, cả thành phố đã chìm trong yên tĩnh.
Đèn trong phòng tắm được bật lên, đồ đạc bên trong đều là ba màu: trắng, đen, xám. Trong tiếng nước đổ rào rào, Giang Hoán cảm thấy bình yên đến lạ.
Tấm gương lớn trong phòng tắm phản chiếu hình ảnh người đàn ông, mặc dù gương phủ một lớp hơi nước mờ mờ nhưng vẫn hiện rõ đường nét, ngũ quan mạnh mẽ của anh. Giang Hoán đánh răng bằng một tay, tay kia đưa lên lau đi lớp hơi nước trên tấm gương, nhìn bản thân mình trong gương. Ánh mắt vẫn lạnh lùng như thường ngày.
Căn hộ của Giang Hoán nằm ở tầng cao nhất của tòa chung cư có thang máy này, có ɕảɷ ɠıáɕ rất cô đơn. Nhưng Giang Hoán lại rất thích ɕảɷ ɠıáɕ tránh xa mọi nơi ồn ào, náo nhiệt, càng xa càng tốt.
Sau khi sửa soạn, dọn dẹp xong xuôi, đêm cũng đã khuya, bên ngoài bầu trời tối đen như mực, vầng trăng khuyết treo mình trong không trung.
Giang Hoán nằm trên giường, tùy ý xem qua mấy tin tức, rồi chuẩn bị đi ngủ. Lúc đi ngủ, anh có thói quen mở radio trên điện thoại, rồi tìm một chương trình để nghe. Tiếng hát trong như suối của cô gái rót vào tai anh. Giang Hoán nghiêng người, với tay lên đầu giường tắt đèn. Cả căn phòng chìm trong bóng tối. Trong lòng Giang Hoán tràn ngập một mảnh yên bình.
Một đêm yên giấc.
Hứa Nhược ngủ một mạch tới sáng hôm sau. Mặc dù buổi livestream hôm qua hơi xấu hổ nhưng cô cũng không quá để tâm. Cô luôn lạc quan như vậy, chỉ cần buổi livestream khiến mọi người vui vẻ, như vậy là được rồi.
Hứa Nhược ngồi trên giường, vươn vai duỗi người, lấy điện thoại xem tin tức. Cô phát hiện ra rằng, có fan “thần thông quảng đại” trong một đêm đã edit buổi livestream “đấu đôi” hôm qua thành một video hài hước. Chỉ trong vòng ba giờ sau khi được đăng tải, video đã chõm chệ ngồi trên bảng hot search của Mitu Live, thu về một loạt “ha ha”. Mới sáng sớm, Hứa Nhược đã bị video này làm cho bật cười, cô chia sẻ video này lên trang cá nhân với dòng cap: “Haha, đến xem streamer giải trí của chúng ta bị hành tơi tả trên mạng nè!”
Sau khi đăng bài, Hứa Nhược ngáp ngắn ngáp dài mở cửa phòng ngủ đi ra ngoài.
Bạn cùng phòng của cô là Dịch Mộng, đang xếp đũa trên bàn ăn, thấy Hứa Nhược đã dậy, cô nhanh chóng nói: “Dậy rồi à? Vừa đúng lúc, đến đây ăn đi.”
Hứa Nhược mơ mơ màng màng đứng ở cửa, mùi bánh pancake thơm ngào ngạt trong không khí khiến cô tỉnh táo hẳn. Hứa Nhược liền khen ngợi: “Cậu đáng yêu thật đấy, sau này ai may mắn lắm mới cưới được cậu.”
Dịch Mộng mỉm cười, “Được rồi, cậu mau đi rửa mặt đi.”
Dịch Mộng làm nghề truyền thông tự do, là bạn thân nhiều năm nay của Hứa Nhược. Căn phòng này là hai người thuê sau khi tốt nghiệp. Hai cô gái xa quê, ít nhiều có thể giúp đỡ lẫn nhau.
Sau khi ăn sáng xong, Hứa Nhược vào xem bài chia sẻ của mình. Lúc này, đã có hàng nghìn bình luận, lượng fan của cô cũng tăng lên mấy nghìn.
Đây là… trong cái rủi có cái may?
Tâm trạng của Hứa Nhược đang rất tốt, cô ôm Bánh Mì đến ngồi trước máy tính, vừa vuốt ve bé mèo, vừa chỉnh sửa video. Sự cạnh tranh trong nghề livestream cũng rất khốc liệt. Mỗi ngày không chỉ việc livestream, Hứa Nhược còn cắt một số video ngắn mình hát, thêm một số hình ảnh, lời văn thú vị để thu hút người hâm mộ.
Tròn một ngày một đêm, những video của cô và Giang Hoán đều lên hot search của ứng dụng, tạo ra nhiều cuộc thảo luận lớn. Các game thủ thi nhau chia sẻ câu chuyện “Đưa em gái đi ăn gà”. Hứa Nhược và Giang Hoán đều tăng thêm hàng chục nghìn fan.
Mọi người bàn luận rất sôi nổi về trận đấu của Hứa Nhược và Giang Hoán. Người qua đường vì tò mò cũng vào phòng livestream của Giang Hoán theo dõi.
Lượng người xem tăng lên, số lượng câu hỏi đặt ra cũng tăng lên…
[Hôm nay, streamer có đấu đôi không?]
[Muốn xem đấu đôi hoặc đấu bốn quá!]
[Sao tối nay anh không đấu với cô gái hôm qua vậy?]
Giang Hoán nhìn khung chat, nói: “Tôi chỉ chơi cá nhân, không chơi đồng đội.”
Người xem chưa kịp phản hồi, anh đã bổ sung thêm: “Tối qua là ngoại lệ.”
Fan cũ của anh cũng bình luận đúng lúc:
[Thôi đi, tôi theo dõi anh ấy hơn năm nay rồi, số lần anh ấy chơi đồng đội đếm trên đầu ngón tay.]
[Tối qua tôi bận việc nên không xem livestream được, bỏ lỡ trận đấu ngàn năm có một.]
[Tàn nhẫn mà nói: Đúng vậy đó anh bạn.]
Sau khi kết thúc buổi livestream, Hứa Nhược ghé qua phòng livestream của Giang Hoán để xem.
Cô nhớ lại chuyện Uông Điệp nhờ cô giúp mà thấy nhức nhức cái đầu.
Tối qua, khi đấu đôi với Giang Hoán, cô đã nhận ra anh là một người rất lạnh lùng, không hề thân thiện chút nào. Thường thì, khi đấu đôi hay đấu bốn, việc phối hợp với đồng đội là rất quan trọng, nhưng Giang Hoán thì hoàn toàn không có sự phối hợp - tất nhiên, cho dù anh ấy không phối hợp vẫn đủ sức đối đầu với sức mạnh của cả đội.
Một sự trùng hợp không hề nhẹ, một dòng bình luận trôi qua:
[Giang Hoán là một cỗ máy giết người không cảm xúc.]
Dòng chữ khiến Hứa Nhược bật cười. Tự nhiên cô lại muốn chơi một trận game, trải nghiệm niềm vui của việc giết người.
Tất nhiên với tay nghề còn xanh và non của cô, điều này không thể thực hiện được.
Hứa Nhược đăng nhập vào game, gửi tin nhắn cho Hứa Triết.
[Alo! Alo!]
Một lúc lâu sau, bên kia mới gửi tin nhắn trả lời là một dấu hỏi.
[Anh, anh chơi game không?]
Lần này, bên kia trả lời tin nhắn còn lâu hơn lần trước.
[Anh đang ăn trưa ở ngoài. Hôm nay không chơi đâu.]
Hứa Nhược nhìn vào màn hình đang hiển thị anh ấy đang online trong game, tức giận ném điện thoại xuống bàn. Hứa Triết, tên đào hoa này, không biết đang chơi với ai nữa.
Vì đã vào game, cô không thể bỏ cuộc giữa chừng được. Hứa Nhược quyết định chơi cá nhân.
Lại là bản đồ rừng nhiệt đới, Hứa Nhược mừng rỡ. Cô rất thích những loại bản đồ có thể biến hóa như này.
Sau khi lên máy bay, trên bản đồ hiển thị tuyến đường bay, Hứa Nhược nhìn vào đó và đánh dấu màu vàng ở vùng hoang dã bên ngoài thành phố - nơi mà cô thường xuyên nhảy xuống khi chơi.
Không hiểu sao, Hứa Nhược tự nhiên nhớ đến hôm livestream cùng với Giang Hoán, anh có vẻ rất thích nhảy tử ngoại ô thành phố.
Vừa nghĩ tới đây, Hứa Nhược đã thấy rùng mình, trong lòng dâng lên nỗi sợ hãi giáp mặt Giang Hoán. Mặc dù xác suất phần trăm rất nhỏ nhưng cô vẫn thay đổi ý định.
Một tin nhắn Wechat gửi tới. Hứa Nhược vừa xem tin nhắn, tay kia vụng về chơi.
Khi Hứa Nhược nhận ra thì nhân vật trò chơi của cô không nhảy tới điểm cô đánh dấu mà là nhảy thẳng xuống thành phố.
Toang thật rồi!
Nhìn nhân vật trò chơi đã đáp xuống đỉnh một tòa nhà trong thành phố, Hứa Nhược nhanh chóng nhảy xuống. Trong khi mọi người ra sức tìm kiếm trang thiết bị, còn cô thì chạy càng nhanh càng tốt.
Nhưng đời không như là mơ, tiếng bước chân đã truyền đến từ phía sau…
Hứa Nhược cứng đờ quay đầu lại.
Trước mặt cô, người này đội mũ cấp hai, áo giáp cấp ba, trang bị đầy đủ M416 đang nhắm súng vào đầu cô. Anh ta mặc một bộ áo giáp đen như những tên phản diện trong phim gián điệp.
Thao tác, thao tác sao có thể nhanh như vậy?
Mắt thấy anh ta sắp bóp cò, giữa ranh giới sự sống và cái chết, một tia sáng chợt lóe lên trong đầu Hứa Nhược. Chưa tới một giây, không có bất cứ sự do dự nào, thậm chí đối phương còn không có thời gian phản ứng.
Nhân vật trò chơi của cô “Bịch” một tiếng quỳ xuống, cúi người, hay tay chắp lại, cúi đầu về phía người trước mặt… quỳ lạy xin tha mạng.
Trong game, nhân vật có thể thực hiện được rất nhiều động tác khác nhau như nhảy múa, hôn gió... và quỳ lạy.
Thực ra, động tác này ban đầu được thiết kế để sử dụng với ý nghĩa “Chúc mừng năm mới”, nhưng mà đã bị Hứa Nhược sử dụng quá đà.
Làm người phải biết co biết duỗi.
Người đứng trước Hứa Nhược rõ ràng không ngờ rằng cô sẽ làm như vậy, anh sững sờ đứng chôn chân mất mấy giây, thậm chí có vẻ hơi lúng túng.
Trong cuộc chiến dữ dội ở thành phố, hai người đứng đối diện nhau im lặng, tạo nên một khung cảnh bi tráng.
Hứa Nhược mở mic công cộng, thận trọng thử nói, sợ rằng người kia sẽ bắn cô ngay lập tức, "Alo, anh trai à, nhìn tay tôi này, tôi không có vũ khí, có thể... để cho tôi một con đường sống không?”
Cô thật sự không có vũ khí, không kịp nhặt súng, thậm chí cả mũ và áo giáp chống đạn cũng không có, cái duy nhất có giá trị trên cơ thể có lẽ chỉ là bộ quần áo mà cô đã mua bằng tiền vàng.
Có lẽ do giọng nói của Hứa Nhược dễ nghe, không phải là giọng nữ bị bóp méo, anh chàng trước mặt đứng im mấy giây, rồi quay đầu đi mà không nói một lời.
Hứa Nhược vui mừng trong lòng, hét về phía anh ta: "Anh trai, người tốt sẽ có cuộc sống an nhàn! Nếu có duyên, gặp nhau ở trận chiến cuối cùng!"
Hứa Nhược nghĩ trong lòng, giọng nói dễ nghe mang lại nhiều lợi ích phết đấy. Nếu đây là buổi livestream của cô, khả năng cao là phòng livestream sẽ tràn ngập các biểu tượng [Haha] và [Chị định làm em cười chết rồi trả nợ Alipay cho em đúng không?]
Vì người ta đã tha mạng cho cô, Hứa Nhược chắc chắn không phụ lòng người khác, nhanh chóng chạy vào một vùng cánh đồng để thu thập trang bị.
Chưa đầy một lúc, âm thanh của súng ồn ào từ thành phố truyền đến, thông báo người chết liên tiếp xuất hiện ở góc trên bên phải của màn hình.
[Freshman giết xiaorabbit bằng 98K.]
[Freshman giết wrangler bằng M416.]
Giang… Giang Hoán!!!???
Hứa Nhược bước ra khỏi căn phòng nhỏ, mở ống ngắm X4, muốn phóng to để xem đó là ai. Khoảng cách thu hẹp lại, người trong ống ngắm có mũ cấp hai và áo giáp cấp ba. Chiếc áo giáp đen đó không phải là người tốt vừa mới tha mạng cho cô sao?
Anh đang đứng trên mái nhà có tầm nhìn rất tốt, đang giết hại người trong thành phố một cách dã man.
Hứa Nhược lặng lẽ nuốt nước bọt, chỉ trong khoảnh khắc ngắn như vậy đã giết chết sáu người rồi?
Thật là đáng sợ, Hứa Nhược run rẩy.
Tuy nhiên, vừa rồi anh còn có lòng tốt thả cô đi, xem ra anh không vô cảm như thiên hạ đồn đại.
Trong lòng Hứa Nhược dâng lên một ɕảɷ ɠıáɕ không thể giải thích được. Tâm trạng cô đang rất tốt, cầm khẩu M416 mãi mới tìm được, lao vào vùng hoang vắng.
Nhưng mà, chỉ trong giây lát, âm thanh gió trong trò chơi tăng lên, như có linh cảm gì đó, Hứa Nhược thấy ớn lạnh trong lòng.
Âm thanh của khẩu 98K đột nhiên truyền đến từ phía sau.
Trong khoảnh khắc, nhân vật trong trò chơi ngã xuống.
[Freshman đã giết bạn bằng 98K.]
Lại là Giang Hoán!
Anh ta vừa mới hứa sẽ để cô đi mà! Tại sao lại thất hứa như vậy!?
Hứa Nhược tức giận, nhanh chóng lấy điện thoại di động để tìm đến phòng livestream của Giang Hoán.
Trên livestream sẽ trễ khoảng mười giây so với đời thực, khi Hứa Nhược vào phòng, trên màn hình, Giang Hoán đang nhắm 98K vào đầu cô.
Khác hoàn toàn so với anh chàng tốt bụng lúc này đã tha mạng cho cô.
“Bằng” âm thanh thật dứt khoát, chuẩn xác, tàn nhẫn.
Hứa Nhược cảm thấy như nghe thấy hàng ngàn hàng vạn tiếng cười nhạo của khán giả trong phòng livestream vang vọng xung quanh cô.
Giang Hoán vừa nạp đạn, vừa chậm rãi bước tới loot đồ. Như chợt nhớ ra điều gì đó, động tác loot đồ dừng lại, anh mở micro nói: "Bây giờ, tay đã có vũ khí rồi chứ?"