“Sống lại, sống lại, sống lại...”
Bên ngoài liên tục vang lên hai giọng nói chồng lên nhau. Một giọng nói tràn ngập oán niệm, khàn khàn thô ráp, giọng nói còn lại thì vô cảm, vặn vẹo đứt quãng.
Gió lạnh thổi qua hành lang hết lần này đến lần khác, như tiếng gào rít thê lương.
Thần Thần chôn mặt vào hõm cổ cậu bé con, cố gắng tìm cảm giác an toàn từ cậu, cơ thể không kiềm chế được mà run rẩy. Cho đến khi cảm giác có người xoa đầu mình, vuốt ve gương mặt, được một đôi tay bụ bẫm ôm cổ truyền hơi ấm, hắn mới dần dần bình tĩnh lại.
Thần Thần ngẩng đầu lên nhìn cậu bé con.
Cậu bé con vuốt ve mặt Thần Thần, giọng nói trẻ con ngọt ngào: “Có đại ca ở đây rồi, đừng sợ, đừng sợ nhé~”
Trong giây phút đó, Thần Thần bỗng thấy hoảng hốt, không ngờ nhìn vào gương mặt đáng yêu kia, hắn lại có thể quên đi nỗi sợ hãi. Đồng thời đến bây giờ hắn cũng hiểu vì sao Khưu Nặc lại cam tâm tình nguyện gọi đứa nhỏ này là đại ca rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT