Cửa phòng rửa tay tự động đóng lại, tiếng bước chân của Nhà Khoa Học dần đi xa.
Khưu Nặc che túi áo của mình lại, đè giọng thật nhỏ, nói: “Nhà là ấm áp, nhà là hạnh phúc, nhà có ba, có mẹ, có em trai. Nhà là nơi dù có ra sao cũng muốn trở về.”
Chỉ có khắc sâu chấp niệm này vào đáy lòng thì cậu ta mới không đánh mất bản thân giữa thế giới bóng tối hỗn loạn này.
Rắn nhỏ giương mắt lên nhìn rồi hỏi: “Nhà có đồ ăn ngon không ạ ~” Cậu chỉ quan tâm mỗi chuyện này thôi.
Khưu Nặc nhỏ giọng cười: “Đồ ăn ngon nhất chắc chắn là ở nhà rồi.”
“Vậy em cũng phải có nhà ~” Rắn nhỏ nói một cách ao ước.
“Ha ha ha ha ha, vậy thì em phải về tìm ba mẹ mình.” Khưu Nặc bị câu nói ngây thơ này chọc cười.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT